Khương Nguyễn thực sự ngờ phận của còn những phần uẩn khúc, nhưng Lưu Kim Vân và Hàn Khinh Khinh đều thừa nhận.
Lưu Kim Vân thành thật xin tất cả những liên quan, rằng ma xui quỷ khiến, Khương Nguyễn là đứa trẻ bỏ rơi mà bà nhặt về. Do một sai lầm, con gái ruột của nhà họ Hàn khi đầy tháng chết.
Lời bà khiến Khương Bảo Dân hoảng sợ mất trí.
Hai trai của nhà họ Khương đều về khuyên nhủ, “Mẹ, còn một phiên bản khác chúng con , hãy tích đức cho cháu trai, thành thật , để Nguyễn Nguyễn tìm thấy ruột của , để nhà họ Hàn tìm con gái ruột. Mẹ hãy nhớ cho thật kỹ, chắc chắn còn manh mối khác, ?”
Lưu Kim Vân mắng hai con trai, “Hai thằng khốn nạn, giúp ngoài bắt nạt ruột, chúng mày cút hết cho tao!”
Khương Bảo Dân bàn bạc với hai con trai và con dâu, “Lần bố nhất định ly hôn, thể để bà điên đến mức liên lụy cả gia đình.”
Lần , cả và hai nhà họ Khương im lặng, thêm lời nào phản đối, họ cũng ruột mất lòng tin.
...
Bà Hoàng nhớ năm đó Lưu Kim Vân ôm đứa trẻ đầy tháng chạy ngoài, khi trở về thì mặt mày tái mét, trông như chuyện chột .
Bà Hoàng bảo với Khương Nguyễn: “Lời mà Hàn Khinh Khinh với cả của cháu chắc chắn là thật, ba con họ quá ích kỷ.”
Khương Nguyễn : “Bố và cả bảo dù cháu là con gái của nhà họ Hàn , cháu vẫn là con gái và em gái của họ, quan trọng phiên bản nào là sự thật.”
Tần Viêm hỏi Khương Nguyễn: “Có nên kiện Lưu Kim Vân , gán cho bà bôi nhọ, đủ để bà lễ độ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-345.html.]
Khương Nguyễn suy nghĩ một chút, quyết định kiện, “Cứ để tin đồn lan xa một chút, lan nhanh một chút, sẽ giúp cả tìm thấy em gái ruột.”
Tần Viêm thở dài, “Thật ngốc, nhưng cũng , thánh nhân đãi kẻ khù khờ, quyết định của em thường mới là đúng đắn.”
Tần Viêm để Lưu Kim Vân yên, tiệm cá chua do Lưu Kim Vân và Khương Kiến Xuân kinh doanh bất ngờ chủ nhà hủy hợp đồng, yêu cầu họ nhanh chóng chuyển . Khương Kiến Xuân nước mắt, chỉ thể chuyển đến cửa hàng mới và trang trí . Khi mới trang trí xong, chủ nhà mới mang hợp đồng mua nhà đến đòi nhà.
Lưu Kim Vân dĩ nhiên chịu, “Chúng ký hợp đồng thuê nhà!”
Chủ nhà mới lạnh, “Hợp đồng mua nhà của lẽ nào là giả? Vừa bán nhà thu tiền thuê nhà bỏ trốn, cũng đang tìm gã đó đây.”
Nhà là do Tần Viêm mua, khu vực sẽ giải tỏa, mua thế nào cũng lỗ.
Có tranh chấp, chủ nhà mới cho họ mở cửa hàng, bảo họ tìm chủ nhà đòi tiền và tiền phạt vi phạm hợp đồng. Lưu Kim Vân tìm .
Bà bàn bạc với Khương Kiến Xuân, “Hay là chúng thuê nhà khác?”
Khương Kiến Xuân mặt mày tái mét, “Mẹ, hiểu , đây là phía Khương Nguyễn cố ý chơi chúng , dù chúng thuê bao nhiêu thì cửa hàng cũng mở .”
Đây là cắt đứt con đường kiếm tiền của bà , Lưu Kim Vân nức nở , “Tất cả là của Khương Nguyễn, thật lạ lùng, câu chuyện về phận của nó lan truyền một thời gian , ai đến nhận nhân cả?”
Sau khi Hàn Khinh Khinh tức giận một trận, họ bình tĩnh suy nghĩ và quyết định thể tự tìm giả mạo nhà của Khương Nguyễn, bởi đó là việc phạm pháp.
Chính Hàn Khinh Khinh , chỉ cần thổi phồng công việc nuôi trồng mà Khương Nguyễn đang , sẽ tham lam tự động đến nhận .
Khương Kiến Xuân : “Mới chỉ một tháng thôi, cứ chờ thêm một chút .”