Khương Nguyễn pha một ly Thần Thảo Hoa, dùng một cái cốc giữ nhiệt mới, : “Sau cái cốc chỉ tiếp đãi một thôi.”
Lương Thủ Dập : “Nói , cô gì?”
Khương Nguyễn hỏi , “Anh thấy Liễu Tiểu Hương việc nhanh và gọn gàng ? Cô sức lớn, việc nặng nhọc mệt mỏi gì cô cũng , đang thiếu một giúp việc , thấy cô thế nào?”
“Không thế nào cả.” Lương Thủ Dập : “Trông cô ngốc.”
Khương Nguyễn: “Cô ngốc ngốc mưu mô, giúp việc dọn dẹp nhà cửa cho ?”
“Tiền lương giúp việc ba trăm, cô Khương, cô trả giá gì cả mà vẫn nhận ân tình ?”
Khương Nguyễn trong lòng mắng vài câu, đó : “Có sự đổi chác, miễn là thuê cô , trong thời gian thuê, mỗi tháng đều cho một lượng Thần Thảo Hoa.”
Lương Thủ Dập : “Vì Thần Thảo Hoa, chắc chắn sẽ thuê cô đủ ba năm.”
Hợp đồng chuẩn xong, Khương Nguyễn gọi Liễu Tiểu Hương đến để đặt dấu tay lên đó, vì cô bé , chỉ vặn tên mà thôi.
Khương Nguyễn hợp đồng cho cô bé : “Tiểu Hương, vì thấy em chăm chỉ, ông chủ Lương quyết định thuê em công việc dọn dẹp vệ sinh cho gia đình . Em sẽ buổi sáng và tan buổi tối, bao gồm hai bữa ăn, mức lương ba trăm đồng một tháng.”
Ba trăm đồng, Liễu Tiểu Hương chỉ cảm thấy đó là một tiền lớn, đầu óc cô bé choáng váng: “Chị Khương, ba trăm đồng thể bao nhiêu việc nhỉ?”
Khương Nguyễn thương xót: “Nếu em mắc , Lương tức giận, sa thải thì đủ ba năm sẽ mười ngàn đồng tiền lương, gia đình em thể trở thành giàu nhất làng.”
Liễu Tiểu Hương quá phấn khích, cam đoan một cách cẩn thận và nghiêm túc, “Anh Lương, nhất định sẽ lời , những việc bảo , tuyệt đối sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-375.html.]
Lương Thủ Dập gật đầu, thêm gì.
Liễu Tiểu Hương lập tức lùi về phía Khương Nguyễn, sợ rằng thêm một lời sẽ khiến Lương vui, cô bé ngốc, ít sẽ ít sai, chỉ cần chăm chỉ việc là .
…
Bữa trưa Khương Nguyễn nấu nhiều món, còn một đĩa gà nướng với hạt đậu còn bày , cô cho giỏ của Liễu Tiểu Hương, : “Em mang hồng cho chị, chị trả em một đĩa gà, mang về cho em trai em ăn, với bố em, sáng mai tám giờ .”
Khi Liễu Tiểu Hương , cô bé cẩn thận chào tạm biệt Lương Thủ Dập, xác nhận một nữa, “Ông chủ, sáng mai sẽ đến , ăn hồng dại ạ?”
Hồng dại ngọt, Lương Thủ Dập ăn hai quả, Liễu Tiểu Hương nhớ điều đó.
Lương Thủ Dập lắc đầu, “Không cần.”
Liễu Tiểu Hương lo lắng nhầm, vội vã ngay.
Lương Thủ Dập hỏi Khương Nguyễn, “Khi cô mới bảo mẫu cho Tần Viêm, cô cũng cẩn thận như ?”
Khương Nguyễn : “ , lúc đó sợ thuê , việc chăm chỉ. Tần Viêm dễ thương hơn nhiều.”
Khương Nguyễn xây nhà cho bà Hoàng tiến triển nhanh, công trình chuyển sang giai đoạn trang trí nội thất.
Lương Thủ Dập thấy việc xây dựng nhà ở trong làng khá thú vị, thực lòng mà , cuộc sống yên bình nơi thôn dã đủ khiến thả lỏng.
Khương Nguyễn dội gáo nước lạnh, “Chỉ vì giàu nên mới thấy cuộc sống ở làng là tuyệt vời, mới thấy rằng trang trại thú vị. Người như , thật sự nên gửi xuống nông thôn thanh niên trí thức một .”