Hàn Khinh Khinh suýt c.h.ế.t vì tức giận bạn học táo bạo của Thẩm Thiên Minh, tìm thấy Đinh Diệp Hoài, cô về nhà ở một đêm. Đừng , khi Lưu Kim Vân mất, ở hai căn phòng còn thực sự đáng sợ, sáng hôm cô vội vã trở làng Đại Loan mới.
Anh Lương thường ăn sáng lúc bảy giờ, bây giờ là tám giờ, luôn tuân thủ quy tắc đều đặn, chắc hẳn ăn sáng xong.
Anh Lương và Đinh Diệp Hoài đều ở nhà, chỉ một cô gái trẻ ngốc nghếch đang dọn dẹp nhà cửa. Cô gái trông vẻ bình thường nhưng một hình , từ phía , dáng vẻ mảnh mai, mềm mại, chút giống với Khương Nguyễn.
“Cô là ai , ở nhà Lương?”
Liễu Tiểu Hương tự tin đáp: “ Lương thuê việc nhà, tại thể ở đây?”
Hàn Khinh Khinh hiểu , cô bé là giúp việc mà Lương thuê trong thời gian rời .
Khi Hàn Khinh Khinh trở về, cô sẽ để Lương qua nhà Khương Nguyễn ăn cơm nữa.
Cô chuẩn một bữa trưa thịnh soạn, đó bảo Liễu Tiểu Hương: “Cô gọi Lương về ăn cơm, là bữa trưa chuẩn xong .”
Liễu Tiểu Hương hỏi : “Chị là nấu cơm, chị ?”
Cái tính cách , thật giống Khương Nguyễn.
Hàn Khinh Khinh ưa Liễu Tiểu Hương, nhíu mày : “ còn một món canh nấu, cô .”
, Liễu Tiểu Hương trở nữa.
Đến giờ ăn trưa, Liễu Tiểu Hương mới trở về.
Hàn Khinh Khinh hỏi: “Cô gọi , gọi về?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-377.html.]
Liễu Tiểu Hương suy nghĩ đơn giản, : “Ông chủ sẽ ăn cơm ở nhà chị Khương.”
Hàn Khinh Khinh tức giận, “Vậy cô về báo với một tiếng?”
Liễu Tiểu Hương : “Chị Khương bảo cần về báo, bảo ở nhà chị ăn cơm.”
Hàn Khinh Khinh hiểu , đây là Khương Nguyễn cố ý.
Hạ Tử Kỳ trở về, thấy hai căn nhà cấp bốn của Khương Nguyễn sửa chữa , cả bình nước nóng và bồn cầu, khác gì nhà ở trong thành phố.
Anh : “Cô học cách tận hưởng cuộc sống đấy, môi trường ở nông thôn thật tuyệt, cho mượn nhà ở vài ngày nhé.”
Khương Nguyễn đáp: “Căn nhà sửa để cho bà Hoàng ở, qua nhà Lương Thủ Dập mà mượn.”
“Cô thật sự đang chữa chân cho ?” Hạ Tử Kỳ hỏi.
Khương Nguyễn gật đầu, “Anh tìm đến bảy tám bác sĩ Đông Tây y rằng thể chữa khỏi cho , cùng chọn lưu ba để chữa trị lâu dài, chỉ là một trong đó thôi. , lẽ tham lam Thần Thảo Hoa của , nên mới giữ để đủ lượng mà thôi.”
Dù thì trong làng cũng tin như .
Khi Hạ Tử Kỳ thương, trải qua “phép màu” của Khương Nguyễn. Sau khi cô chữa trị, sức khỏe của bây giờ hơn nhiều.
Hạ Tử Kỳ một vòng mặt Khương Nguyễn, để cô kiểm tra, “Tập luyện hơn một tháng , , bây giờ cơ bụng đấy.”
Khương Nguyễn cảm thấy lòng tự tôn của kéo dài quá lâu, câu của cô từ lâu lắm mà giờ vẫn nhớ.
Khương Nguyễn hỏi: “Lần về dự định đầu tư cái gì?”
Hạ Tử Kỳ tự hào : “Báo cáo khả thi về chuỗi cửa hàng gà rán, bố đồng ý, giao cho quyền phụ trách, chúng hãy về việc đầu tư .”