“ đấy! Tây trang giày da chỉ là một tầngda của bọn họ, cởi quần áo thì bên trong chính là một tên du côn. ” Phàn Kỳ cũng tự với bản rằng cần thiết vì loại chuyện mà tức giận, chẳng lẽ đời đủ nhiều ư? Đàn ông rác rưởi bắt vợ nội trợ, ở nhà sinh hết đứa đến đứa khác, bản thì ngoài giả bộ dạng của công tử ưu tú để lừa gạt các cô bé mới trường, luôn miệng bảo vợ thể đồng cảm hiểu lòng . Đợi đến khi lừa thì để mặc hai con gái cắn xé lẫn , còn tên đàn ông cặn bã lặn mất .
Cô bước qua bật TV lên dò kênh, kênh ở Hồng Kông nhiều, một đài giải trí đang chiếu ca múa, một đài giải trí khác đang phát tin tức.
“Không còn sớm nữa, ngủ. ” Trần Chí Khiêm định qua tắt TV thì đúng lúc , TV chiếu một tấm hình lên, chủ trì bắt đầu phát tin gặp Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đang dạo trong Thế giới trẻ em, Trần Chí Khiêm che chở Phàn Kỳ, tay Phàn Kỳ che phần bụng nhô , nghi ngờ rằng cô đang mang thai.
“Bụng nhô ?”
Phàn Kỳ cúi đầu , bàn tay cô đặt lên bụng, chẳng lẽ ăn nhiều quá ? Thật sự cảm thấy chút to đấy!
Trần Chí Khiêm tắt TV, kéo cô phòng: “Được ! Được ! Ngủ, em xem bây giờ là mấy giờ ? Bật điều hòa . ”
Phàn Kỳ mở điều hòa, cô xuống vén vạt áo lên, cúi đầu kỹ, eo vẫn là eo, còn bụng hả? Cô rõ, hỏi: “Trần Chí Khiêm, bụng to thật ?”
Trần Chí Khiêm về phía cô, cô cũng đang nghiêm túc cho xem bụng. Ngồi xuống, chắc chắn chút bụng nhỏ, kỳ thật cũng nghiêm trọng, một chút lập tức đầu : “Thịt em chắc chắn nhiều hơn một chút so với đây , gần đây em ăn nhiều. em tiêu hao cũng ít, mỗi ngày đều chạy bộ, . ”
“Thật ? Chẳng lẽ mỗi ngày chạy đủ ư? Nếu ngày mai chạy thêm một vòng nữa?”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-183.html.]
“Thật sự đủ , mỗi ngày chạy gần một tiếng nhất định là đủ . Nếu chúng mở một cái thẻ, bên cạnh phòng tập gym, mỗi tuần hai ba ngày, rèn luyện cơ bắp, dáng sẽ lên, em xem?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.
“Cũng . ” Phàn Kỳ . Trần Chí Khiêm đưa con cá heo cho cô, con gấu trắng lớn bên cạnh cô hỏi: “Em tìm một nơi để đặt nó ?”
Phàn Kỳ ôm con gấu trắng lớn: “Đại bạch, hôm nay chị sủng hạnh Tiểu lam, ngày mai. . . À , ngày mốt chị ôm mày ngủ!”
“Sủng hạnh?” Trần Chí Khiêm hỏi.
“ ! sẽ nuông chiều đều . ” Phàn Kỳ vô cùng kiêu ngạo : “Ngày mai sẽ một chiếc thẻ cho chúng nó, sẽ lật bài mỗi tối. ”Trần Chí Khiêm búng trán cô một cái: “Lại lộn xộn gì đây?”
Phàn Kỳ tâm lý thể ảnh hưởng đến , là vì điều gì khác? Chỉ yên cũng cảm thấy bụng trướng. Lẽ nào ăn nhiều thật ư?Có tâm sự , cô đợi Trần Chí Khiêm thẻ tập gym cho nữa mà âm thầm hạ quyết tâm, cô sẽ bao giờ để Trần Chí Khiêm kéo cô chạy bộ, nhất định mỗi ngày đều sẽ đúng giờ rời giường rèn luyện.
Có theo đuổi thì động lực, sáng sớm hôm , Trần Chí Khiêm dậy chuẩn rời giường, cô lập tức dậy theo. Trần Chí Khiêm ngoài ý : “Hôm nay tự giác ?”
Phàn Kỳ chuẩn xong xuôi, : “Đi thôi, thôi!”Hai cùng ngoài, đường , Phàn Kỳ luôn mơ hồ cảm giác bộ n.g.ự.c trướng đau.
Hai xuống lầu bắt đầu chạy, cô chạy tận vài mét, nhưng khi càng chạy nóng thì bộ n.g.ự.c càng đau. Từ trong ký ức của nguyên chủ, Phàn Kỳ một tuần mỗi khi tới kỳ kinh nguyệt, nguyên chủ đều sẽ căng bụng, n.g.ự.c cũng đau nhức, hơn nữa còn sẽ đau bụng kinh, nào cũng dựa thuốc giảm đau.