“Ông Liêu như , nếu cháu bản lĩnh thì chẳng sẽ khiến ông Chu chê . “ Phàn Kỳ là khả năng xã giao, cô thể xử lý loại tình huống nhưng cô thực sự thấy mệt mỏi. “Nếu như thật sự một cô gái xinh đẹpl cố vấn thì cũng coi như tăng thêm thú vui cho việc đầu tư. “ Vị Kim Tiểu Tuệ xinh như mà ánh mắt vần luôn chăm chắm cô.
“Đầu tư lợi nhuận mới là thú vui lớn nhất. ” Phàn Kỳ uốn nắn ông .
“Cũng đúng. ” Ông chủ Chu đưa ánh mắt khối phỉ thúy của Phàn Kỳ: "Cô Phàn, viên phỉ thúy lai lịch gì. ”
“Vật gia truyền. ” Phàn Kỳ trả lời.
Ông chủ Chu đầu về phía Lưu Tương Niên, tại : “Thì là như thế. ” Ông chủ Chu Lưu Tương Niên cái gì? Phàn Kỳ cúi đầu phi thúy, nghi hoặc một chút.
Phùng Học Minh thấy Phàn Kỳ đến xong, Phàn Kỳ mặc trang phục của nhà sẽ tạo một hương vị khác, nhưng mà ngờ nó sáng chói như thế. Nhất là phối với chiếc dây chuyền thật giả lẫn lộn ở cổ của cô, tuyệt!
Anh kịp chờ đợi đến cách gần xem. Bà Phùng đang giễu cợt Phàn Kỳ dốt nát trông thấy mặt con trai mang theo ý , hướng về phía ba con nhà họ Liêu, bình thường âm thầm quan hệ cùng Liêu Nhã Triết thì thôi , đến mặt Liêu Kế Khánh trong trường hợp gì chứ, còn để ba vợ tương lai mắt ? Con trai về phía mặt Liêu Kế Khánh mà là tới mặt phụ nữ , gương mặt tươi của con trai cũng sắp kéo đến ót.
Phùng Học Minh đến mặt cô, Phùng Học Minh mang vẻ mặt tươi : “Lần quảng cáo, em nên mặc như thế , cao quý. Đi cùng một chút, để ông và ba của xem xem, buôn bán nhỏ của trong lòng bọn họ tương lai. ”
“Nhiệm vụ chủ yếu đến hôm nay mẫu của WO . ” Phàn Kỳ nửa đùa nửa thật nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-79.html.]
“Chỉ 10 phút thôi. ” Phàn Kỳ về phía Liêu Kế Khánh: “Ông Liêu, cháu một chuyến. ”
“OK, chú cũng sắp qua đó. ” Liêu Kế Khánh còn chuyện phiếm với bạn vài câu. Thế là, Bà Phùng con trai, mặt bộ trong gia đình thông gia tương lai, dẫn một cô gái đến mặt ba và chồng . Sắc mặt của Hứa Diệu Nhi bên cạnh bà đổi, mà khuôn mặt bà Hứa cũng xanh mét.
Xem náo nhiệt ngại chuyện lớn, đám bà lớn ở hội trường đều mang nét mặt hóng chuyện vui. Bà Phùng bước nhanh tới, ngăn Phùng Học Minh, mắt về phía Phàn Kỳ, hề che giấu chút chán ghét và khinh bỉ nào, bà chuyển hướng Phùng Học Minh: “Học Minh, Diệu Nhi đang chờ con. ”
“Mẹ, con chút việc với ông và ba. Lát nữa con sẽ đến đó. ”
Bà Phùng thấp giọng: “Học Minh, con phân tấc, nặng nhẹ, hôm nay nhịn con lâu . ”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Anh Phùng, nếu chuyện khác thì sẽ đến chỗ ông Liêu , vốn là hôm nay ông Liêu đưa đến gặp bạn của ông . ”Ai mà khinh thường khác chứ?
Phàn Kỳ cũng cho bà Phùng một ánh mắt khinh bỉ, xoay sang chỗ khác. Chồng mua cho phụ nữ trang sức ngọc lục bảo, con trai cũng bất động, lúc bà một phụ nữ như thế khinh bỉ, bà Phùng mất khống chế, khẽ quát một tiếng: “Cô dừng . ” Phàn Kỳ đầu bà , mang theo vẻ kinh ngạc: “Bà đang gọi ?”
“Cô Phàn, đây mà còn cố hỏi ?” Bà Phùng đạp bước chân cao quý đến mặt Phàn Kỳ: "Hôm qua cô báo ? Cô thấy những gì ?”
“Mẹ. ” Phùng Học Minh kêu một tiếng: "Không như nghĩ. ”