Sau khi xác định cô, tìm hiểu về cô, nhưng ngờ hỏi một đoạn quá khứ như . Sáu tuổi điếc, chín tuổi bắt cóc, lắp mười năm... Anh chỉ cần nghĩ đến thôi, thấy tim thắt . Những điều đáng lẽ nên xảy với cô.
Lục Cẩn từ nhỏ ốm yếu, trong khu tập thể gọi là đồ bệnh tật. Cậu thường xuyên chán ghét bản , còn từng uống thuốc tự tử. Bây giờ cũng sống khép kín, suốt ngày ở trong nhà, lầm lì ít .
Còn cô? Mấy năm đó cô sống như thế nào?
Nhà họ Lê bảo vệ cô kỹ, nhưng dù bảo vệ thế nào thì cô cũng đến trường, đối mặt với thầy cô, bạn bè, những ánh mắt kỳ thị đó, cô thể chịu đựng ?
Không thấy còn vẻ ngoài yếu đuối, khi nào cô những đứa trẻ hư bắt nạt ...
Anh bỗng nhớ đến cuộc trò chuyện của họ trong buổi hẹn hò đầu tiên. Cô chị dâu hai là dịu dàng, nhưng khi động đến chuyện của cô, chị sẽ trở nên dễ chọc.
Anh hỏi ai dám động đến cô , cô đáp: "Cũng coi như ."
"Coi như" nghĩa là cũng động đến cô, hơn nữa cô còn cô lập. Vậy mà cô vẫn giữ sự ngây thơ, lạc quan, cầu tiến, dịu dàng...
Mùa hè nóng bức, hôm nay trời càng oi ả như sắp mưa.
Lục Huấn đưa tay lên chạm tai cô, nhưng dừng , chỉ khẽ chạm lớp lông tơ tai cô, với sự cẩn thận mà chính cũng nhận : "Bây giờ còn đau, còn khó chịu ?"
Lê Tinh ngây , cô tưởng sẽ hỏi về Quý Lâm , ngờ quan tâm đến chuyện tai của cô. Cô ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt vành tai , dè dặt chút xót xa, lòng cô khẽ rung động.
"Không ạ." Lê Tinh nghiêng tai về phía : "Từ đến nay đau. Mấy năm thấy, thỉnh thoảng tai em ù ù, nhưng phần lớn thời gian đều im ắng... Bây giờ em thấy , cũng giống như bình thường, rõ âm thanh."
Lê Tinh đến đây, dừng một chút: "Chỉ là mỗi cảm thì khó chịu. Em dễ sốt khi cảm, sốt cao hạ thì dễ viêm tai giữa, lúc đó trong tai sẽ tiếng ồn, em quen..."
" em cẩn thận, cố gắng để lạnh, cảm, tình trạng đó một năm cũng chỉ xảy vài ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-116.html.]
Lê Tinh nhắc đến việc mỗi trong tai tiếng ồn, cô đều sợ điếc. Cô mím môi , cúi đầu những ngón tay đang nắm chặt dây túi xách, do dự một chút về Quý Lâm: "Hôm qua em nên với về Quý Lâm thế nào, vì nếu về , em kể nhiều chuyện."
"Em..." Lê Tinh l.i.ế.m môi. "Năm em sáu tuổi, khi điếc, em sợ gặp lạ. Quý Lâm là do đưa đến nhà em lúc đó..."
Đã quyết định rõ chuyện, Lê Tinh giấu giếm điều gì.
Từ khi cô và Quý Lâm quen năm sáu tuổi, dạy cô ngôn ngữ ký hiệu, đến ba năm thì hai cãi , còn liên lạc, lén tìm nhà cô, đặt giao ước ba năm, đến hiểu lầm trong ba năm đó, lý do tại gia đình sắp xếp cho cô xem mắt, cô đều kể rõ ràng.
"Chuyện là như đó, ba năm nay chúng em gần như liên lạc. Tối qua, khi bố em với em về giao ước ba năm đó..."
"Đầu óc vấn đề ?" Lục Huấn bỗng nhiên lạnh giọng .
Thực , khi Quý Lâm từng cứu Lê Tinh, đoán đàn ông đó từng vị trí phần nào trong lòng cô. Từ nhỏ ở bên cạnh cô, lúc cô gặp chuyện may còn liều c.h.ế.t cứu cô.
Cô là trọng tình cảm, thể nào cảm động. Mười mấy tuổi, cái tuổi mới yêu, bên cạnh chỉ mỗi một đó, thể nào cô rung động, thể nào thích .
Ông chủ Thái quen vô , quan hệ rộng, những vị khách đến ăn cơm ở quán của ông ai là ông tìm hiểu rõ ràng. Vị chủ nhiệm mới của phòng kế hoạch, từ khi bước chân quán ăn, ông nắm rõ thông tin.
Quý Lâm, hai mươi tư tuổi, sinh viên nghiệp đại học Bắc Kinh, khi nghiệp ở Bắc Kinh phát triển, đó theo lãnh đạo đến Thiên Tân, về Bắc Kinh. Lần nhảy dù đến Ninh Thành, là bước đệm để thăng tiến. Cậu sống trong sạch tài, tương lai rộng mở, là đối tượng khiến phụ nữ say mê.
Anh đều , nhưng thì ?
Anh bao giờ là bụng, thể nhường nhịn. Người đàn ông đó bỏ lỡ , thì cứ để hối hận, liên quan gì đến .
Lúc nãy ngắt lời cô, là vì hiểu thêm về cô thông qua câu chuyện của hai . cố gắng kìm nén sự khó chịu trong lòng để những gì?