Hôm nay họ hẹn khi sẽ đến phòng quản lý nhà đất, nhưng phòng quản lý nhà đất ở gần chỗ cô việc, cô cũng gọi điện cho trưởng phòng xin phép hôm nay sẽ đến muộn nửa tiếng, vì cô lên kế hoạch sẵn, bảy giờ sẽ ngoài gặp ăn sáng, cùng đến phòng quản lý nhà đất thủ tục, muộn.
Kết quả cô còn ngoài, nhà ?
Chuyện từng xảy trong suốt một tuần đó.
"Đến đón con đấy, Lục Huấn đến từ sáu giờ rưỡi , còn mua bữa sáng đến nữa, còn đang định lên gọi con xuống, , mau đây ăn sáng, ăn xong còn ." Chưa đợi Lục Huấn trả lời, Thẩm Phương Quỳnh đang bày bát đũa bên bàn ăn liếc chiếc kính râm mặt Lê Tinh.
Lê Vạn Sơn ghế sofa cũng buông tờ báo xuống, gọi Lục Huấn: "Lại đây ăn sáng, thời gian còn sớm lỡ việc ."
"Vâng ạ." Lục Huấn đáp lời, dậy theo, ngang qua Lê Tinh đang ngơ ngác, mỉm dừng cô: "Anh mua cho em hoành thánh và cá viên chiên của quán ăn ở cạnh bách hoá một, em quán đó ngon nhất , đến mua trực tiếp của bà chủ, chị Hai mới luộc xong cho em đấy, lát nữa em thử xem, chắc là vẫn ngon như ."
"Anh còn sang tận bách hoá một cơ ?"
Lê Tinh qua lớp kính râm, cùng đến bàn ăn.
Bàn ăn đầy ắp bữa sáng, bánh bao chiên, bánh bao hấp, hoành thánh, cá viên chiên, mì xào, bún xào và đủ loại đồ ăn kèm.
Trước đây bữa sáng nhà họ Lê thường Hà Lệ Quyên nấu cháo, bánh, Lê Vạn Sơn hoặc em Lê Chí Quốc, Lê Chí Quân ngoài tập thể dục mua thêm vài món, cũng đến nỗi quá đơn giản, nhưng so với hôm nay thì đúng là quá đạm bạc.
Anh như bê cả quán ăn sáng về nhà ?
Lê Tinh bàn ăn, nhịn sang Lục Huấn.
"Sao thế?" Hôm nay Lê Tinh cũng ăn mặc tươi tắn, váy trắng hở vai, giày cao gót, đeo kính râm to bản che gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ sống mũi cao và đôi môi đỏ mọng, gương mặt xinh ngẩng lên, kiều diễm động lòng , từ xuống, đôi môi cô đỏ mọng giọt nước long lanh đó, đang ở nhà họ Lê, Lục Huấn tiện cô nhiều, chỉ dịu dàng hỏi cô.
"Không gì, ăn sáng ." Lê Tinh thu hồi ánh mắt, kéo ghế xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-188.html.]
Nhiều đồ ăn sáng như , qua cùng mua một chỗ. Không dậy sớm từ bao giờ. giờ tiện hỏi, ăn sáng .
Hôm lúc ăn sáng, cô mới nhắc đến món từng ăn ở tiệm ăn gần bách hoá một, nhưng vì buổi sáng cô , thời gian gấp gáp, cô nghĩ tự lái xe mua về cho cô.
Bữa sáng do Lục Huấn mua, vị ngon hơn hẳn các quán gần đây. Lê Vạn Sơn, Thẩm Phương Quỳnh và Hà Lệ Quyên đều hào hứng nếm thử, ăn ngon miệng. Vừa ăn, Hà Lệ Quyên ngớt lời khen.
Ngay cả Lê Vạn Sơn hiếm khi đưa nhận xét cũng : "Bánh bao hải sản ở đây ngon thật, bột mềm, nhân tươi."
Lục Huấn , món nào gần chỗ ở, bảo nếu thích, sẽ mang bữa sáng đến mỗi ngày.
Điều quả thật quá phiền phức. Nhà họ Lê tất nhiên đồng ý.
Lục Huấn mỉm : "Không phiền , tiện đường mà. Như con cũng thể mỗi ngày đến nhà ăn sáng cùng Tinh Tinh. Quán ăn sáng bên ngoài chỗ sạch sẽ, mà nơi sạch sẽ thì đông khách, khi còn đợi bàn, bất tiện. Chỉ là phiền bác gái và chị dâu chuẩn thêm đôi đũa cái bát thôi."
"Có gì mà phiền, cứ đến là ." Hà Lệ Quyên nhai mì xào phẩy tay .
Thẩm Phương Quỳnh Lục Huấn nhắc đến việc chờ bàn, liền tiếp lời: "Giờ các quán ăn sáng tử tế bên ngoài đều đông . Hai đứa cứ ăn ở nhà , cần ngày nào cũng mua đồ về . Buổi sáng trai con dậy chạy bộ cũng tiện thể mua luôn."
Lục Huấn thoáng qua Lê Vạn Sơn, thấy ông đang lấy thêm chiếc bánh bao ăn mà phản đối gì, liền mỉm đáp: "Được, con lời bác."
Lê Tình bên cạnh cắn từng miếng nhỏ viên thịt, lên tiếng. Không cô cảm giác sai , nhưng dường như hai họ giống như vợ chồng sống cùng .
Ăn sáng xong, Thẩm Phương Quỳnh dọn bàn, lát nữa còn gọi Thiên Tứ dậy. Lê Vạn Sơn cần đến ủy ban nhà máy, Hà Lệ Quyên đeo túi , còn Lê Tinh và Lục Huấn cũng rời nhà.
"Đêm qua Ba , em buồn ?" Xe đỗ ngay bên bồn hoa ngoài cổng. Nhìn theo bóng Lê Vạn Sơn và Hà Lệ Quyên khuất xa, Lục Huấn đưa tay chỉnh kính râm che nửa khuôn mặt của Lê Tinh, hỏi cô.
"Ừm." Lê Tinh nghiêng mặt khẽ đáp, đầu mũi giày vẽ nhẹ mặt đất.
"Không , còn hai tháng nữa sẽ về." Lục Huấn thấy cô buồn bã thì chịu , bèn nắm tay cô, nhẹ nhàng siết một cái.