Lê Tinh ngờ Lục Huấn đột nhiên nhắc đến chuyện , cô ngẩn : "Sao tự nhiên nhắc đến chuyện ?"
Lục Huấn cô: "Như em cầm tiền tiết kiệm chắc sẽ vì tiêu hết tám ngàn tệ mà mặt vẻ như phạm lớn, như kẻ địch ."
"Tinh Tinh, đây với em ? Của chính là của em, tất cả tiền em đều thể tùy ý tiêu, sẽ hỏi đến."
Anh đột nhiên nghiêm túc, Lê Tinh dám mắt , cô lấy ngón tay cạy cạy khóa kéo túi xách: "... mà cái là khi kết hôn mà."
" chẳng chúng đính hôn , hai tháng nữa là kết hôn ?"
Đó là bây giờ vẫn kết hôn .
Lê Tinh thầm trong lòng, nhưng cô cũng hiểu Lục Huấn, nếu cô mà câu , sẽ lập tức lôi cô đăng ký kết hôn gì đó.
Hôm qua đính hôn, hôm nay đăng ký kết hôn... Chuyện thể .
, cô vẫn đủ can đảm về nhà lấy sổ hộ khẩu.
"Chỉ là em bao giờ tiêu nhiều tiền như , thấy lo lắng thôi, bình thường em tiêu quá ba trăm tệ một là thấy lo lắng , hôm nay gấp mấy chục ba trăm tệ cơ mà." Giọng điệu của Lê Tinh nhát gan đáng yêu, hai má trắng nõn phồng lên, ẩn hiện vẻ tiếc nuối.
Lục Huấn vốn cũng trách móc cô, cô chọc , nhịn đưa tay lên véo má cô, nhưng liếc thấy hai đồng nghiệp của cô đang tò mò về phía , giờ đúng là giờ tan của bách hóa sáu, qua đều là đồng nghiệp của cô, Lục Huấn tự nhiên thu tay về, chỉ dịu dàng dỗ dành cô: "Vậy chúng từ từ, , tiêu thì thôi. Hôm nay em mua gì ? Có mua vòng cổ ? Lần ở bách hóa ba còn thiếu một chiếc vòng cổ để phối với vòng tay ngọc bích , hôm nay ở bách hóa hai ưng ý cái nào ?"
Vừa hỏi, Lục Huấn cài , khởi động xe chạy khỏi bách hóa sáu.
Ớ Hậu Quê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-199.html.]
Lê Tinh thấy khởi động xe cũng ý kiến gì, chỉ thẳng lên, hỏi, mặt cô lộ nụ tươi: "Mua , mua một chiếc cũng bằng ngọc bích, hợp với chiếc vòng tay đó."
"Vậy thì , còn gì nữa ?" Lục Huấn liếc nụ mặt Lê Tinh, đoán chắc cô ưng ý chiếc vòng cổ đó, cũng cong môi theo, hỏi cô.
"Hết , em mua xong chiếc vòng cổ đó là rời khỏi quầy trang sức luôn."
Lê Tinh thấy may quá vì Lục Huấn ở đó, nếu cô chẳng dám đến khu trang sức , bằng hôm nay cái thẻ của chắc chắn cô cà sạch mà khi còn đủ, cô còn đối mặt với tình huống hổ là hủy đơn hàng.
"Chỉ mua mỗi một chiếc vòng cổ thôi ?" Lục Huấn ngạc nhiên thốt lên, đồ ở bách hóa hai tuy đắt hơn bách hóa sáu, nhưng cũng đắt hơn là bao, một chiếc vòng cổ ngọc bích sẽ quá một ngàn tệ, chỉ mua quần áo túi xách mà hết bảy ngàn tệ cũng dễ.
Mỗi mua sắm Lê Tinh cũng kiềm chế, khả năng chọn mấy chục bộ quần áo túi xách một lúc là lớn.
Lê Tinh thật sự chọn mấy chục bộ quần áo.
"Không ." Lê Tinh ngại ngùng: "Lúc em dạo lên tầng hai, thấy bách hóa hai nhập về một nhãn hiệu thời trang nam, tò mò xem thử, phát hiện một cái áo sơ mi hợp với ..."
"Em mua quần áo cho ?" Tay Lục Huấn đang cầm vô lăng trượt , vô lăng lệch hẳn một góc nhỏ, đầu xe xoay, Lục Huấn vội vàng đánh lái , giảm tốc độ tấp xe lề, nghiêng đầu Lê Tinh.
Đôi mắt đen sâu thẳm của như ẩn chứa ánh sáng, rõ ràng là đang mong chờ.
Lê Tinh càng thêm ngại ngùng, lúc nãy cô ngại chủ yếu là vì dùng tiền của mà mua một đống đồ cho nhà.
Trước đây khi cô đến sân sinh hoạt của khu tập thể xem phim, thỉnh thoảng mấy bác gái trong khu tập thể : "Con dâu chỉ vơ vét của cải nhà chồng về nhà đẻ thì nên lấy, lấy về nhà chỉ nước khuynh gia bại sản."
(Thật cái đúng á, mà là chồng cũng dám rước nữ chính về , nhưng hên là nữ chính đổi nè)