Chuyện xảy ở nhà họ Quý, Lê Tinh , khi chuyện với Quý Lâm xong, cô rời .
Người lớn lên cùng từ nhỏ, bây giờ trở thành xa lạ, cùng lắm là gặp thì chào hỏi xã giao, trong lòng cô khỏi buồn bã.
cô buồn bao lâu.
Đi xa khỏi Quý Lâm, chắc chắn hai sẽ gặp nữa, cô thả lỏng thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc , chiếc xe màu đen từ lúc nào theo cô, chạy đến bên cạnh cô dừng , trong xe gọi: "Tinh Tinh."
Lê Tinh thấy giọng cứ tưởng ảo giác, đầu thì thấy Lục Huấn đang ở ghế lái.
"Sao đây?"
Lê Tinh Lục Huấn ngẩn , cô theo bản năng về phía bãi rác, lúc cô xa khỏi cổng nhà máy, còn rẽ qua ngã tư, thấy bóng dáng của bãi rác nữa.
Nghĩ đến việc bãi rác ở ngay cổng nhà máy, Lê Tinh khỏi thấy lo lắng, cô chắc lúc Lục Huấn đến thấy Quý Lâm , cô nên chủ động với ?
Hôm nay là ngày dạm ngõ của họ, lâu khi rời , cô xuất hiện ở bãi rác gặp Quý Lâm, tuy hai gì cả, lúc nãy cũng cách khá xa, nhưng dù đây cũng từng thiết, nếu thấy mà cô giấu giếm gì, liệu suy nghĩ lung tung ?
nếu thấy, mà cô nhắc đến, liệu là cô quá để tâm ?
Lê Tinh nên thế nào, đang do dự thì Lục Huấn mở cửa xe bước xuống, vẻ mặt vẫn bình thường, đôi mắt đen cô với nụ môi: "Có thứ vẫn đưa cho em, nên ."
"Đồ? Đồ gì ?" Lê Tinh thắc mắc .
Lục Huấn ngay, cô một lúc, ánh mắt dừng bàn tay đang nắm bao tải của cô, chiếc bao tải thô ráp càng nổi bật đôi bàn tay trắng nõn thon dài của cô.
"Lên xe , đồ ở căn biệt thự cổ." Lục Huấn , đưa tay nhận lấy bao tải tay cô, ôm vai cô dẫn đến ghế phụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-214.html.]
"Ở căn biệt thự cổ? Sao để đồ ở đó? Không hôm qua chúng mới đến đó ? Lúc đó đưa cho em?"
Lê Tinh theo đến ghế phụ, càng thêm thắc mắc, hôm nay tuy là dạm ngõ nhưng hôm qua hai vẫn gặp bình thường, chiều đến tòa nhà bách hóa sáu đón cô, họ đến khu chợ mua vải và rèm tre để trang trí giàn dây leo và nhà kính ở căn biệt thự, khi xong, đưa cô về cũng khá muộn.
Nếu đồ thì để ở đó?
"Hôm qua vẫn lấy , cũng chuẩn xong, với em là vì tạo bất ngờ cho em." Giọng Lục Huấn vẫn mang theo ý , mở cửa ghế phụ cho cô.
"Lại bất ngờ nữa ?"
Anh nhắc đến bất ngờ, Lê Tinh liền nhớ đến tạo bất ngờ cho cô, là chuyện mua căn biệt thự cổ, còn tên cô sổ đỏ, cô khỏi tò mò hỏi: "Anh mua gì cho em nữa ? Không là nhà chứ? Không chúng , nếu mua đồ vật giá trị lớn thì đưa em cùng ?"
"Sao nghĩ đến nhà?" Lục Huấn buồn . "Không nhà, cũng đồ vật giá trị lớn, lên xe , thật sự là bất ngờ."
"Thật sự là bất ngờ? Là gì ?"
Lê Tinh thu hút, cô đầu , nụ mặt hề giảm bớt, nhưng quyết tâm trả lời, chỉ : "Đến nơi là ."
"Thôi ."
Thấy thật sự định , Lê Tinh cũng hỏi nữa, thuận theo tay chui trong xe, khi trong, thấy bao tải tay , cô mới nhớ chuyện gì đó, vội vàng : "Em ngoài đổ rác, cũng một lúc , đến căn biệt thự cổ thì với nhà một tiếng."
Lục Huấn hề vội vàng, chỉ ngăn chứa đồ: "Điện thoại ở trong ngăn chứa đồ, giờ chắc bác Lê vẫn đang trò chuyện với chú hai ? Em gọi điện thoại một tiếng ."
Anh thật sự cái gì cũng đoán , Lê Tinh cũng bội phục , cô đưa tay lấy điện thoại trong ngăn chứa đồ , nhịn lẩm bẩm: "Nếu thấy từ ngoài đến, em còn tưởng đến nhà , như thể thêm một con mắt , đoán chuẩn quá."
"Vậy em cứ coi là Nhị Lang Thần thêm một con mắt ."