Lục Huấn tại Lê Tinh đột nhiên hỏi chuyện , nhưng vẫn trả lời: "Lộ Phóng kính trọng ông nội, nếu việc gì quan trọng, thường sẽ đến. Sao ?"
Lê Tinh tiện là vì giấc mơ tối qua, cô xác nhận xem Cố Như là xuyên từ mấy chục năm đến , nếu chắc Lục Huấn sẽ lái xe đến cục dân chính nữa, mà là đưa cô đến bệnh viện tâm thần mất, cô kiếm đại một lý do đáp:
"Không gì, em chỉ hỏi thôi, xem ngày nên mua gì tặng ông nội, trùng với quà của chị Cố Như và ."
"Không cần mua gì , ông nội thiếu thứ gì, bình thường đồ ăn thức uống đều cho đưa qua, quần áo ông thích mua ở chợ mặc hơn, thấy mặc như thoải mái hơn, nếu nhất định mua..."
Lục Huấn trầm ngâm một lát: "Ngày mai khi mua quà về nhà thăm ông nội, mua cho ông một đôi giày vải thoải mái là , ông quen giày da."
"Ừm, ." Lê Tinh đáp.
Từ biệt thự cổ đến cục dân chính xa lắm, chuyện, xe đến nơi.
Buổi chiều đăng ký kết hôn đúng là vắng vẻ, ảnh chụp cần thiết để đăng ký kết hôn của hai chụp từ tháng , xách theo kẹo mừng thẳng cục dân chính, phía chỉ một cặp đôi, khi đóng dấu xong, nhanh đến lượt họ.
Bắt đầu từ năm nay, giấy chứng nhận kết hôn ở cục dân chính cũng đổi sang phiên bản mới, còn là tờ giấy giống như bằng khen đây nữa, mà đổi thành quyển sổ màu đỏ hẳn hoi.
Bìa nhung màu đỏ tươi, ở giữa một chữ Hỷ màu vàng kim ép nhũ, bên cạnh còn rồng phượng bao quanh, trông khí vui mừng.
Họ đưa giấy tờ cần thiết cho việc kết hôn , nhân viên cục dân chính đóng "cạch cạch" hai con dấu, hai quyển sổ màu đỏ liền trao đến tay mỗi .
Người đến đăng ký kết hôn đều nhận lời chúc phúc, nhân viên cục dân chính cũng tươi hơn so với nhân viên thủ tục ly hôn, thấy Lê Tinh và Lục Huấn trai tài gái sắc xứng đôi lứa, còn với họ vài câu cát tường: "Chúc mừng hai bạn, tân hôn hạnh phúc! Trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử nhé!"
Lê Tinh cầm quyển sổ màu đỏ trong tay, nở nụ rạng rỡ, thấy lời , cô ngại ngùng, nhưng nhanh chóng thoải mái đáp : "Cảm ơn."
Lục Huấn bên cạnh chia kẹo mừng mang theo cho nhân viên, đó hai tay trong tay bước khỏi cục dân chính.
Vào , phận pháp lý của hai đổi, từ độc thành kết hôn.
Cảm giác thật kỳ diệu.
Lê Tinh vứt chuyện giấc mơ đầu, đường đến chỗ đậu xe cứ chằm chằm quyển sổ màu đỏ trong tay, còn nhịn với Lục Huấn: "Giấy chứng nhận kết hôn thật đấy."
"Đẹp hơn tờ giấy chứng nhận của các chị dâu lúc kết hôn nhiều."
"Ừ, thật."
Lục Huấn gương mặt tươi rạng rỡ của Lê Tinh, tay che lên đầu cô để cô lên ghế phụ, đó đóng cửa xe lên ghế lái, lấy hai khung ảnh pha lê từ ngăn chứa đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-255.html.]
Trước tiên đặt giấy chứng nhận kết hôn một cái khung, cầm khung ảnh pha lê còn với Lê Tinh: "Tinh Tinh, đưa sổ cho , đặt khung ảnh."
"Đặt khung ảnh gì?" Lê Tinh thắc mắc, đưa quyển sổ màu đỏ trong tay cho .
Lục Huấn cô mỉm : "Trên tường phòng ngủ của chúng , lúc treo ảnh của chúng đóng thêm mấy cái đinh, về nhà treo lên."
"... Anh treo giấy chứng nhận kết hôn lên tường ?" Lê Tinh với vẻ khó tin.
Lục Huấn đặt giấy chứng nhận kết hôn khung, cầm hai khung ảnh pha lê lên ngắm nghía: "Em thấy tường phòng ngủ của chúng trống trải quá ?"
.... Cô thấy .
Lê Tinh lớn đến chừng từng thấy ai treo giấy chứng nhận kết hôn lên tường, định mở miệng mấy đừng treo nữa, trông , nhưng thấy vẻ mặt hào hứng của Lục Huấn, cuối cùng cô nuốt lời định bụng.
Sau đó trơ mắt về nhà treo giấy chứng nhận kết hôn lên bức tường trắng xóa trong phòng ngủ, một bên trái một bên , đối xứng vô cùng.
Trước đây khi về phòng ngủ, Lê Tinh sẽ theo thói quen liếc ảnh chụp chung của hai hoặc ảnh chụp riêng của cô, bây giờ sự chú ý đều tập trung hai khung ảnh pha lê dán ảnh thẻ của hai .
Lục Huấn hài lòng, khi treo khung ảnh xong, cứ chằm chằm giấy chứng nhận kết hôn, như thể đó là huy chương đạt , còn nghiêng hỏi cô: "Thế nào? Lúc cố tình chừa chỗ, đặt ngay cạnh ảnh chụp của em sẽ thấy lạc lõng, mà còn thể thấy mỗi ngày."
Lục Huấn mặt Lê Tinh luôn trầm , việc đều xử lý đấy, trừ những lúc hai mật, mới thỉnh thoảng mất kiểm soát, đây là đầu tiên thể hiện khía cạnh trẻ con như mặt cô.
Đối với , tờ giấy chứng nhận là thứ quan trọng nhất và cũng là thứ yêu thích nhất, giống như ảnh chụp chung của họ tường, ảnh chụp cô mặc trang phục múa, thấy mỗi ngày.
Lê Tinh nỡ dội nước lạnh , khẽ mỉm gật đầu: "... Cũng ."
May mà là phòng ngủ, phòng khách, Lê Tinh chỉ thể tự an ủi như .
Treo ảnh xong hơn năm giờ chiều, đến giờ ăn tối, ngày đầu tiên khi kết hôn, Lục Huấn trổ tài nấu nướng, nghĩ đến việc sáng trưa Lê Tinh đều ăn cơm ngoài, tối liền tự nấu ăn ở nhà.
Ngay từ hôm ngày cưới, nhét đầy tủ lạnh thịt tươi rau củ, còn nuôi hai con cá, hai cân tôm, với cả lươn ở nhà bếp.
Buổi tối liền một mạch ba món mặn, một món tôm rim dầu, một món miến xào lươn, một món cá hấp, xào thêm một đĩa rau cải xanh, nghĩ đến việc Lê Tinh thích ăn ngọt, nấu thêm một nồi bánh trôi nước.
Lúc Lục Huấn nấu ăn, Lê Tinh ở bên cạnh giúp đỡ, như rút chỉ đen ở lưng tôm chẳng hạn, liền đưa cho cô hai củ tỏi bảo cô bóc, bóc xong còn quên khen: "Bóc sạch thật đấy."
Hoàn như đang dỗ trẻ con.
Lê Tinh phục lắm, cô cũng nấu món trứng xào cà chua đấy nhé.
Coi thường khác.