"Bây giờ yên tâm chứ? Họ , đó đều là mơ, đừng sợ nữa."
Cúp điện thoại, Lục Huấn dậy đến tủ lấy cho Lê Tinh một cốc nước ấm, lấy lọ mật ong bên cạnh múc hai thìa , khuấy đều đưa đến bên miệng cô đút cho cô uống.
Lúc Lê Tinh thật sự yên tâm . Vừa cô cố tình kể bộ giấc mơ cho hai , còn kìm mà . Với sự hiểu của cô về hai, cô sợ hãi như , chắc chắn sẽ nhắc nhở bố và cả chuyện , họ sẽ chú ý.
"Ừm, họ là ." Lê Tinh uống một ngụm từ tay , đưa tay cầm lấy cốc nước tự uống thêm hai ngụm. đó cô cảm thấy ngại ngùng. Ba đêm tân hôn, hai đêm cô đều mơ thấy ác mộng, còn nghiêm trọng hơn . Cô ngước mắt Lục Huấn: "Em là quá lên ? Giấc mơ đó thật quá, cứ như tận mắt chứng kiến ..."
Quả thật là thật, trong giấc mơ , cô thậm chí còn rõ mặt mũi của kẻ phóng hỏa và tên .
Đỗ Trường Thuận, cái tên quen tai, hình như từng ở đó...
Lê Tinh nhíu mày.
"Không quá , em lo lắng cho bố và cả là chuyện bình thường." Lục Huấn dịu dàng đáp , đưa tay vuốt những sợi tóc rủ xuống mặt Lê Tinh. Mơ một giấc mơ mà cô là mồ hôi, tóc mai cũng ướt đẫm.
cô mới hoảng sợ, lúc nên tắm, kẻo cảm lạnh, chỉ thể đợi mồ hôi tự khô.
"Còn sớm, ngủ thêm chút nữa nhé?" Ngoài trời hửng sáng, 5 giờ rưỡi . Lục Huấn đồng hồ tủ, cúi đầu với Lê Tinh.
"Anh hai gọi chúng qua đó ăn sáng, 8 giờ , chúng đến lúc 7 giờ 20 cũng muộn, vẫn thể ngủ thêm một tiếng."
Thực Lê Tinh còn buồn ngủ nữa, nhưng cô ngày đầu tiên khi kết hôn tinh thần uể oải, khác thấy còn nghĩ thế nào. Cô gật đầu:
"Em ngủ thêm chút nữa."
Nói xong, cô nhớ đến thói quen dậy sớm chạy bộ tập thể dục của Lục Huấn. Sáng hôm qua cũng dậy chạy bộ. Cô mơ màng hé mắt đồng hồ, gần 6 giờ sáng, nhưng hôm nay cô ầm ĩ một trận như , rõ ràng khiến lỡ giấc ngủ. Cô đưa tay nắm lấy tay :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-268.html.]
"Anh cũng ngủ thêm chút nữa , hôm nay đừng tập thể dục chạy bộ nữa, cứ coi như cho nghỉ phép một ngày, nghỉ ngơi cho khỏe còn quan trọng hơn tập thể dục."
Bây giờ cô một sự cố chấp đối với thời gian nghỉ ngơi của . Mà Lục Huấn cũng định rời khỏi cô khi cô gặp ác mộng, cong môi : "Ừ, , cùng ngủ. Hôm nay nghỉ phép một ngày."
Anh xong, nhận lấy cốc nước uống hết từ tay Lê Tinh để lên đầu giường, ôm cô xuống, kéo chăn đắp cho cô, vuốt ve khuôn mặt cô hôn một cái: "Ngủ ."
"Ừm." Lê Tinh đáp một tiếng nhắm mắt.
nhắm mắt , đầu óc cô càng tỉnh táo hơn , tài nào ngủ , giấc mơ đó còn khiến cô sợ hãi hơn cả giấc mơ đêm hôm , cô luôn cảm thấy quên mất điều gì đó quan trọng.
cô cố gắng nhớ , cũng nhớ .
Không nhớ nhưng ban ngày còn , cô đành từ bỏ, cố gắng giấc ngủ. trong lòng chuyện, cô tài nào ngủ sâu , một tiếng đồng hồ trôi qua mà cứ như ngủ như vẫn luôn thức.
Đến 6 giờ rưỡi, Lục Huấn nhẹ nhàng dậy, cô cũng theo đó mà tỉnh giấc. Đầu óc choáng váng, thoải mái lắm, dậy cũng uể oải, tay ôm đầu chuyện.
Lục Huấn thấy cô tinh thần, rõ ràng là do ảnh hưởng của giấc mơ mà ngủ ngon, đưa tay sờ sờ mặt cô : "Hay là hôm nay xin nghỉ thêm một ngày nữa? Ngày mai hẵng ?"
Lê Tinh ngước mắt một cái. "Nếu em , những việc gấp sẽ do tổ trưởng xử lý, nhưng những việc khác như kiểm tra sổ sách, sẽ giúp em, em vẫn tự bù . Càng xin nghỉ nhiều thì việc càng chất đống, sắp đến nửa cuối tháng càng bận rộn, chắc em bù hết . Thôi bỏ , dù ở nhà cũng việc gì, hôm nay cũng mà?"
Lê Tinh đưa tay xoa xoa mặt, cảm thấy tinh thần hồi phục đôi chút, cô cong môi : Đi cũng , dù em sẽ cố gắng xong việc trong tay càng sớm càng , thêm giờ."
Không chỉ thêm giờ, mà còn tan đúng giờ.
Theo lời cô , cô việc nghiêm túc, trách nhiệm, nhưng tuyệt đối nô lệ cho công việc.
Cô lao động kiểu mẫu, lao động kiểu mẫu cũng tìm đến cô.