Lúc lên lầu, cơm nước dọn sẵn sàng.
Hôm nay là ngày đầu tiên Lê Tinh đến nhà khi kết hôn, đúng dịp sinh nhật ông cụ Lục, Hách Lệ Hoa thể hiện một chút, vốn keo kiệt như bà sáng sớm gọi chồng cùng chợ mua nhiều đồ ăn ngon về.
Gà, vịt, cá, thịt, hải sản, cộng thêm tôm cua mà sáng nay Lục Huấn cho mang đến, đúng là trời biển cái gì cũng . Mua về xong, bà liền gọi Lục Hân đang nghỉ hôm nay cùng bếp.
Lúc khi đến, Lục Kim Xảo thấy một đống đồ ăn trong bếp, ồn ào cả buổi: "Không , mấy năm nay từng thấy nhà họ Lục chúng thịnh soạn như !"
"Chị dâu , cưới con dâu đúng là khác hẳn, là cái tính keo kiệt của thể mang ngoài ."
Nghe bà một tràng, Hách Lệ Hoa tức chết, cuối cùng ông cụ Lục thấy Lục Kim Xảo phụ giúp, chỉ bóng gió gây chuyện liền mắng bà một trận, Lục Kim Xảo mới chịu yên phận, bê một chiếc ghế nhỏ bếp phụ Lục Hân sạch tôm cua trong chậu.
Lúc đang lấy chỉ đen ở lưng tôm, một con tôm giãy giụa nhảy chậu, nước b.ắ.n lên áo mới của Lục Kim Xảo, bà giật vội vàng dậy né tránh, vết nước loang tay áo, bà xót ruột tiếc chiếc áo mới mua, đưa tay lên ngửi ngửi, ngửi thấy mùi tanh bèn chịu nữa.
Bà đặt chiếc bàn chải nhỏ trong tay xuống, lề mề một lúc lâu mới lấy cớ ngoài mua đồ, chạy cổng khu tập thể đợi Lục Huấn và Lê Tinh.
Lục Hân quen với việc cô út thích trốn việc, cô đảo mắt, cúi đầu tiếp tục .
Hách Lệ Hoa Lục Kim Xảo ngoài đợi Lục Huấn và Lê Tinh, chỉ mong cả đời thấy Lục Kim Xảo mới , Lục Kim Xảo bà mới thở phào nhẹ nhõm.
Một lúc bà liếc ngoài cửa, thấy ông cụ Lục vẫn đang xem tivi ghế sô pha, quan tâm Lục Kim Xảo , bà mím môi, vẻ mặt khó chịu càng thêm bực bội, nhịn lẩm bẩm với con gái Lục Hân:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-279.html.]
"Con xem ông nội kìa, đúng là thiên vị cô con, nào mắng cô con cũng dữ dội, nhưng khi nó trốn việc thật sự thì ông cụ cũng mặc kệ."
Lục Hân đang cắt chỉ tôm bèn khựng , từ nhỏ đến lớn đây là đầu tiên cô câu , đây mỗi thấy cô đều nhịn phẫn nộ, thấy ấm ức , việc nhà đều đổ hết lên đầu , còn cô út thì chỉ ăn sẵn. từ cô út vạch trần chuyện , tuy đó giải thích là mợ lừa, nhưng Lục Hân cũng nhận sự giả tạo của qua từng chuyện.
Nhà nghèo, tiền chữa bệnh cho hai, tiền tổ chức đám cưới cho cả, tiền mua tivi điều hòa tủ lạnh, mà tiền để mợ lừa; còn cô út chỉ bắt nạt khác, ông nội thiên vị. cô út bắt nạt khác cũng từng động một ngón tay, ngược mỗi đều ông nội mắng té tát, cô bênh vực mà cãi , cô út những lúc đó tức đến mức chỉ niệm A Di Đà Phật, nước mắt lưng tròng nuốt ngược trong.
Việc nhà thì cô út vốn là đảm đang, cho dù ở cũng chẳng giúp gì nhiều, còn thích cãi tay đôi với .
Thật cô cũng chẳng thích cô út lảng vảng trong bếp, nào cũng kiếm cớ chê bai cô út đủ điều, cuối cùng hai cãi , cô út bực bỏ ông nội mắng cho một trận là xong chuyện.
Lục Hân từ nhỏ quen thương , chứ là đứa ngốc nghếch, những lời chẳng khác gì ngày xưa từ miệng Hách Lệ Hoa, khóe miệng cô khẽ động đậy, đáp :
"Cô út là con gái của ông nội, ông nội bênh cô chẳng là chuyện thường tình ? Hơn nữa cô út ở cũng chẳng giúp gì, còn cãi với , ngoài chẳng hơn ?"
Hách Lệ Hoa ngờ Lục Hân câu , bà ngây bên bếp một lúc lâu.
"Phải , ông nội con bênh con gái, nó là cô của con thì con cũng bênh, dù thì cũng chỉ ai thương, đáng đời ngày nào cũng vắt kiệt sức những việc ." Hách Lệ Hoa đặt mạnh đĩa thức ăn hấp xửng, nghiến răng .
"..."
Lục Hân định rằng bây giờ những việc lặt vặt trong bếp đều là cô , đôi khi cô còn cả món xào, Hách Lệ Hoa ở trong bếp phần lớn thời gian chỉ là sai bảo, gì mà mệt mỏi chứ, nhưng thấy khóe miệng trễ xuống của Hách Lệ Hoa, cuối cùng cô cũng gì, cúi đầu xuống nhanh tay sạch tôm cua.