Cố Như thật sự thích Lê Tinh, thể cô là coi trọng ngoại hình nên thích khuôn mặt của Lê Tinh, đến mức gì cô cũng thấy . Nghĩ đến chút mâu thuẫn giữa Lục Kim Xảo và Hách Lệ Hoa, để tránh hai lôi Lê Tinh cuộc, cô bèn nhắc nhở một câu.
dù cô nhắc, Lục Huấn cũng sẽ tự xử lý, để vợ chịu thiệt thòi. Như , Lê Tinh chỉ với Hách Lệ Hoa một câu như , mà Lục Huấn đưa mắt sang Hách Lệ Hoa.
"Ra là ." Lê Tinh như hiểu , chuyện trùng hợp với giấc mơ của cô. đó chỉ là giấc mơ, khi tiếp xúc cô cũng sẽ chú ý hơn, xen chuyện của hai .
Tỉnh táo , Lê Tinh cầm lấy đũa mỉm với Cố Như: "Vâng, , cảm ơn cô."
Vừa chuyện, hai bưng bát đũa khỏi bếp. Lục Cẩn và bố Lục cũng rửa tay xong đến bàn ăn. Lục Cẩn thấy Lê Tinh, gật đầu chào: "Chị dâu."
Lục Cẩn ốm yếu, gầy, cánh tay lộ ngoài thể thấy mạch m.á.u xanh xanh. Trước mặt Lê Tinh càng thêm rụt rè, vai khép nép, đầu cũng dám ngẩng lên, giọng khi chào hỏi càng nhỏ hơn.
May mà phòng khách ồn ào, Lê Tinh thấy đáp , chào bố Lục: "Chú."
Bố Lục nhiều, nhà họ Lục đến nhà họ Lê dạm ngõ, ông luôn miệng nhưng chỉ vài câu lắt nhắt. Lần cũng , Lê Tinh chào, ông còn kiệm lời hơn cả Lê Tinh, mỉm với cô, chỉ đáp một tiếng: "Ừ." kéo ghế chỗ, gì nữa.
Mọi đến đông đủ, bát đũa bày lên bàn, Lục Hân còn rót nước ngọt cho . Cả nhà bắt đầu ăn cơm.
Bầu khí ăn cơm nhà họ Lục vẫn hòa thuận vui vẻ như nhà họ Lê, chuyện ít, giống như bàn ăn nhà họ Lê, Thiên Tứ là con út, ăn cơm quên khen thức ăn ngon, món nào đó cho nhiều muối, hoặc ăn gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-281.html.]
Thiên Tứ xong, Lê Hà Dương tiếp lời, đến Hà Lệ Quyên, đó là Thường Khánh Mỹ, tóm mỗi đều thể đôi ba câu, ngay cả Lê Vạn Sơn nghiêm khắc cũng cuốn theo mà vài câu, hoặc đáp ứng nguyện vọng ngày mai ăn gì của cháu trai.
nhà họ Lục cảnh tượng như , ai là nhiều. Lục Huấn và Lộ Phóng cùng ông cụ Lục uống vài chén rượu coi như chúc mừng sinh nhật ông, tập trung chăm sóc vợ .
Trước đây khi ăn cơm, Lục Hân còn cãi vài câu với Lục Kim Xảo thích bắt bẻ, nhưng Lục Kim Xảo tạo ấn tượng mặt Lê Tinh, để nghĩ bà bắt nạt Hách Lệ Hoa, nên bàn ăn hiếm khi chủ động gây sự với Hách Lệ Hoa. Thêm đó bà hài lòng với các món ăn, cũng bắt bẻ gì, nên tạm thời im lặng ăn cơm.
Lục Kim Xảo , Lục Hân cũng để chị dâu nghĩ tôn trọng lớn lễ phép, nên cũng tỏ ngoan ngoãn.
Hai nhất chuyện, những khác bàn thì bố Lục như tàng hình, Lục Cẩn rụt rè. Hách Lệ Hoa thì ý chuyện với Lê Tinh, nên gọi: "Tinh Tinh."
Ngồi bên cạnh, Lục Kim Xảo thấy tiếng gọi , ngay Hách Lệ Hoa đang định lấy lòng Lê Tinh, bà đảo mắt, lập tức gọi Hách Lệ Hoa: "Chị dâu, hôm nay món cua rang me chị nấu ngon thật đấy. Mọi khi chị nấu ăn đều tiếc gia vị, dầu muối, chịu chơi , hương vị quả thật ngon hơn hẳn."
Một câu của Lục Kim Xảo trực tiếp vạch trần tính keo kiệt, bủn xỉn của Hách Lệ Hoa. Hách Lệ Hoa bấm móng tay lòng bàn tay mới giữ nụ , Lục Kim Xảo: "Cô thích ăn thì ăn nhiều một chút."
Hách Lệ Hoa cố gắng xong, định tiếp tục chuyện với Lê Tinh, nhưng Lục Kim Xảo cho bà cơ hội, tiếp tục : "Chị dâu, chị nấu ăn ngon thật đấy. Nếu đến nhà mà cũng ăn cơm ngon như thế , chắc chắn sẽ là đến sớm nhất."
"Có nào cô đến sớm ?" Trước đây Hách Lệ Hoa là nhịn Lục Kim Xảo nhất, nhưng hôm nay bà luôn cảm thấy trong lòng một ngọn lửa đang bốc lên, chút nhịn nữa. "Kim Xảo, nào cô cũng đến sớm nhất, nếu thì bếp nấu ăn cùng nhé. Lúc nãy cô sợ nước tôm bẩn quần áo nên xuống nhà, một Hân Hân rửa cả chậu tôm cua to như , tay chân luống cuống, còn cua kẹp tay."
"Hân Hân kẹp tay ?" Hai đấu đá , cứ tiếp tục như thể sẽ cãi . Lê Tinh coi như nhận mâu thuẫn giữa Hách Lệ Hoa và Lục Kim Xảo sâu sắc đến mức nào. Trước đây ở nhà, cô là điều hòa khí, gặp tình huống theo bản năng định lên tiếng, nhưng Lộ Phóng bên cạnh nhanh hơn, lên tiếng .
"Có nặng ? Bôi thuốc ?" Ông cụ Lục thấy chuyện cũng nhíu mày: "Hân Hân kẹp tay ? Sao lúc nãy ?"