Vại gạo nhà họ Đỗ là cái vại sành to tướng lấy từ trạm lương thực về, cao hơn một mét, đường kính cũng hơn một mét, nặng hơn trăm cân, bên trong đựng nửa vại gạo, là do Đỗ Trường Thuận mới mua về hôm nay, hẳn là đến năm mươi cân.
Vại gạo đặt sát tường, bên trái còn vại nước, dễ đẩy đổ, chỉ thể xê dịch sang một bên.
Cái thứ nặng gần hai trăm cân di chuyển chuyện dễ dàng, một đàn ông xê dịch nổi, gọi Tần Xuân Liên giúp một tay đẩy sang bên cạnh.
Tần Xuân Liên hề do dự, lập tức xắn tay áo lên giúp .
Trời tối, trong căn bếp mờ mịt hai tập trung hết sức đẩy thùng gạo, chờ đến lúc lấy tiền. Không ai để ý rằng, Đỗ Trường Thuận – đáng lẽ thuốc gục – xuất hiện phía họ. Trên tay cầm một con d.a.o mổ lợn mài sáng bóng lạnh lẽo, từ phía , như cách thường g.i.ế.c lợn, mũi d.a.o sắc nhọn cắm thẳng cổ đàn ông .
"Phụt!"
Từng giọt, từng giọt m.á.u đỏ tươi từ lưỡi d.a.o cắm sâu khí quản nhỏ xuống thùng gạo, thấm những hạt gạo trắng tinh. Lưỡi d.a.o trắng lúc , rút thì đỏ thẫm. Chỉ một tiếng "xoẹt" m.á.u tươi từ cổ họng phun thành từng tia, b.ắ.n đầy lên mặt Tần Xuân Liên.
Người đàn ông đang gắng sức đẩy thùng gạo, mặt đỏ gay mắt trợn trừng. Đôi mắt lật ngược lên, phun một ngụm m.á.u cuối cùng khi gục xuống tắt thở.
Hơi ấm, sự ẩm ướt cùng mùi m.á.u tanh nồng tràn ngập gian.
Tần Xuân Liên theo bản năng đưa tay quệt mặt. Trong bóng tối mờ mịt, cô thấy bàn tay đầy máu. Sắc mặt cô tái nhợt, ngẩng đầu lên, kinh hãi nhận Đỗ Trường Thuận lặng lẽ tiến lúc nào . Sợ đến mức chân mềm nhũn, cô ngã quỵ xuống đất, đôi mắt mở to trừng trừng như chuông đồng.
Đỗ Trường Thuận lật xác đàn ông chết, liên tiếp đ.â.m thêm mấy nhát d.a.o chút do dự bụng .
Một nhát, hai nhát, ba nhát... tổng cộng mười một nhát.
Tần Xuân Liên sợ đến mức run rẩy, nhưng tay chân cô như đông cứng , thể phản ứng. Cô đờ đẫn cảnh tượng mắt, cho đến khi cảm nhận dòng chất lỏng ấm nóng ướt át cơ thể – mùi khai nồng nặc của nước tiểu. Lúc đó cô mới bừng tỉnh, lăn lộn bò dậy hoảng loạn chạy ngoài, chạy hét lên:
"Giết ! Giết !Giết ! Có ai ? Mau cứu với! Giết !"
Tiếng hét của Tần Xuân Liên khiến Đỗ Trường Thuận – lúc hóa điên vì m.á.u – nổi cơn thịnh nộ. Hắn đuổi theo cô , từ phía đ.â.m thẳng một nhát d.a.o lưng.
Trương Đại Xương thấy động tĩnh, liền leo lên bức tường sân nhà họ Đỗ, thấy bộ cảnh tượng kinh hoàng. Ngay khoảnh khắc đó, một tiếng "rầm" vang lên, cánh cổng sân nhà họ Đỗ đá tung. Một đàn ông cao lớn mặc thường phục, dẫn theo vài cảnh sát mặc đồng phục xông thẳng sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-338.html.]
" thấy tiếng vợ Đỗ Trường Thuận hét, nên vội vàng trèo tường xem thử. Không ngờ cảnh sát đến nhanh như ! thấy tình hình , nên phóng xe đạp đến báo cho giám đốc. Sao nông nỗi ?"
Trương Đại Xương kể những gì thấy. Gia đình họ Lê xong dám tin. Lê Tinh càng thể tin nổi Đỗ Trường Thuận g.i.ế.c – g.i.ế.c vợ và tên gian phu, những kẻ trong mơ lấy trộm tiền của bỏ trốn. Mọi chuyện đột ngột rẽ sang một hướng ai ngờ tới, khiến đầu óc cô choáng váng.
"Đỗ Trường Thuận vẫn còn ở trong nhà ? Hắn khống chế ?" Lê Vạn Sơn bình tĩnh , hỏi Trương Đại Xương.
Trương Đại Xương ngẩn một lát, vội đáp: " rõ lắm, lúc đó thấy phía , nhưng mấy cảnh sát ở đó, chắc là sẽ nhanh chóng khống chế ?"
" đến nhà họ Đỗ xem ."
Vẻ mặt Lê Vạn Sơn nghiêm trọng, ông dắt chiếc xe đạp mái hiên khỏi sân.
"Ông nội, muộn thế , để con cùng ông!" Lê Hà Dương thấy bèn một tiếng, dắt chiếc xe ba bánh điện của mái hiên phóng .
"Chúng cũng !" Chuyện thực sự quá chấn động, Lê Tinh đầu Lục Huấn .
Lục Huấn khựng một chút, đầu cô, một lát đáp: "Anh lấy xe."
"Chúng cũng xem !" Hà Lệ Quyên bên cạnh cũng .
"Chuyện quá lớn , nhà máy sợi bao nhiêu năm nay án mạng, chúng cũng xem ."
Thế là, nhà họ Lê trừ Thiên Tứ còn quá nhỏ thích hợp thấy cảnh m.á.u me, để Thường Khánh Mỹ ở nhà trông chừng, những còn đều lên xe Lục Huấn đến nhà Đỗ Trường Thuận.
Đỗ Trường Thuận sống ở khu tập thể cũ, ở vòng ngoài của nhà máy, phía là hợp tác xã của nhà máy, phía là mấy con phố nhà ở.
Năm phút , xe đến đầu ngõ nhà họ Đỗ.
Lúc trời tối đen, cuối tháng 11 trời rét căm căm, trời lấy một ngôi , xung quanh tối om, chỉ một ngọn đèn đường le lói ở đầu ngõ.
Một vụ án mạng, dân xung quanh đều kinh động, từ đầu ngõ đến trong ngõ đều chật kín .
Lê Tinh và theo Lê Vạn Sơn mới chen nhà Đỗ Trường Thuận. Cổng sân cũng chặn kín, một cảnh sát mặc đồng phục canh ở cổng , những dám trong.