Trong lúc Lộ Phóng đang an ủi, xe cấp cứu mà cảnh sát gọi cũng đến, khiêng Tần Xuân Liên lên cáng để cầm máu, cấp cứu. Hoàng Thiên c.h.ế.t thì đặt lên cáng, phủ khăn trắng khiêng ngoài.
Cuối cùng, Lộ Phóng áp giải Đỗ Trường Thuận về đồn cảnh sát.
Lúc sắp , Đỗ đến ruột gan đứt từng khúc, bà cố gắng dậy lao đến đưa Đỗ Trường Thuận , cuối cùng Đỗ Trường Thuận cũng chút phản ứng, nhưng với Đỗ, trực tiếp quỳ xuống mặt Lê Vạn Sơn.
"Giám đốc, ba vạn tệ đó giấu vại gạo, tiền cần, chỉ cầu xin ngài, khi nào mất xin hãy lo liệu hậu sự cho bà."
"Còn con gái Nguyệt Nguyệt, mới năm tuổi, cái gì cũng , nó thích nó, cho dù sống sót cũng sẽ quan tâm đến nó, nếu nhà nào bụng đồng ý nhận nuôi nó, thì xin hãy cho nhận nuôi, nếu ..."
Đến lúc Đỗ Trường Thuận mới nghĩ đến con gái, mới cảm thấy hối hận, sai , nên ảo tưởng dùng tiền thể giữ chân một chán ghét đến tận xương tủy, trân trọng những gì nên trân trọng.
một ly, một dặm.
Mắt Đỗ Trường Thuận đỏ hoe đầy tơ máu, nghẹn ngào : "Nếu , thì xin hãy đưa nó trại trẻ mồ côi..."
Chỉ một câu , Lê Vạn Sơn gì tiếp theo, ông giơ tay ngăn tiếp.
"Thôi , Trường Thuận, hãy đó cải tạo cho . Con gái Nguyệt Nguyệt, năm nay năm tuổi, hứa với , chỉ cần nhà máy sợi còn tồn tại một ngày, thì nhà ăn của nhà máy sợi sẽ lo cho cháu nó, trường học của nhà máy sợi sẽ lo cho cháu nó, nhà máy sợi chính là cha của cháu nó, cho đến khi cháu nó trưởng thành mười tám tuổi!"
" cũng đừng lo cháu nó bắt nạt, sẽ đích tổ chức đại hội để rõ chuyện , cả nhà máy sợi hàng vạn , thể nào chứa nổi một đứa trẻ, chỉ cần Lê Vạn Sơn, còn sống một ngày, sẽ cố gắng hết sức thực hiện lời hứa của ."
"Cảm ơn! Cảm ơn ngài!" Đỗ Trường Thuận thành tiếng, dập đầu ba cái thật mạnh: "Giám đốc Lê, ngài là , là giám đốc ! Xin , xin , với nhà máy sợi, với ngài!"
Đỗ Trường Thuận đưa , Lê Vạn Sơn bảo Lê Chí Quốc và Lê Chí Quân giải tán , bảo Lục Huấn giúp đỡ lấy ba vạn tệ vại gạo , định ngày mai sẽ đến gửi tiết kiệm cho Đỗ Nguyệt.
Đó là sự đảm bảo cho cuộc sống tương lai của con bé, tiền , con bé thể yên tâm trưởng thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-341.html.]
Còn về sinh hoạt phí của hai bà cháu hiện tại, vẫn sẽ trả cho Đỗ hàng tháng hình thức tiền lương, trừ ba vạn , ngoài còn tiền thuốc men của Đỗ, hiện tại bà chỉ thể điều trị bảo tồn, bảo hiểm y tế và lương hưu của cửa hàng bách hóa chi trả là đủ , nếu cần bổ sung thì bà thể đến nhà máy sợi nhận, cũng trừ ba vạn .
Mục đích nhà máy sợi chọn cách giữ hộ tiền , là vì Tần Xuân Liên vẫn còn sống, nhà họ Tần vẫn còn đó, hai bà cháu giữ tiền .
Vì , sẽ với bên ngoài là nhà máy sợi thu hồi tiền .
Mẹ Đỗ đồng ý, lúc nhà họ Lê rời , Đỗ hổ chắp tay với Lê Vạn Sơn: "Xin , xin ông nhất định sống lâu trăm tuổi."
Xử lý xong chuyện nhà họ Đỗ, nhà họ Lê trở về nhà, cơm canh nguội, Thường Khánh Mỹ thấy họ về vội vàng bếp hâm nóng .
Nhà máy sợi xảy án mạng, ngày mai bao nhiêu sẽ bàn tán, đối với những sống ở nhà máy sợi mà , đây là chuyện vui vẻ gì.
Bữa cơm đó của nhà họ Lê yên tĩnh hơn ngày, ăn cơm xong, Lê Tinh và Lê Vạn Sơn xác nhận thời gian ngày mai thư ký Quách xuất phát Ô Thị, cùng Lục Huấn trở về căn biệt thự kiểu Tây.
Lái xe về nhà chỉ mất năm phút, đường Lê Tinh một lời nào, chuyện của Đỗ Trường Thuận coi như giải quyết thỏa, còn cơ hội đến nhà máy sợi phóng hỏa nữa, nhưng cô dường như hề thấy nhẹ nhõm vui vẻ, ngược vẻ mặt đầy tâm sự.
Khóa cửa lớn, hai lên lầu về phòng ngủ, Lục Huấn thấy cô treo túi xách lên xuống giường, một lời, khựng một chút, đến xuống bên cạnh cô, dịu dàng hỏi: "Sao ? Mệt quá ? Anh xả nước cho em tắm nhé?"
Lê Tinh ngẩng đầu , ánh đèn trong phòng vàng ấm, tính là sáng sủa, đường nét khuôn mặt tuấn của ánh đèn càng thêm nhu hòa như ngọc, đôi mắt đen sâu thẳm cô tràn đầy sự dịu dàng.
Sự dịu dàng chỉ dành cho cô.
Lê Tinh siết chặt tay, "Anh gì với em ? Ông xã."
"Anh ." Chưa đợi Lục Huấn trả lời, Lê Tinh run run hàng mi tiếp, một lát , ánh mắt cô Lục Huấn chằm chằm: "Ông xã, em yêu nhiều, dù chuyện gì xảy , dù qua bao nhiêu năm, trải qua những gì, là ai, em đều yêu ."
"Cho dù phạm tội, em cũng yêu , yêu mãi mãi. Hai yêu , chuyện gì là thể vượt qua, thể giải quyết ."