Suy nghĩ trong lòng Lê Tinh thể hiện ngoài, nhưng Lục Huấn hiểu cô, thể từ những biểu cảm, cử chỉ nhỏ nhặt của cô khi hỏi thư ký Quách về tình hình nhà máy sợi, những gì cô , đương nhiên sẽ cho cô .
Anh kể sơ qua cho Lê Tinh về chợ đầu mối ở Ô Thị và thị trường tất ở Ký Thành, đó về ông chủ Ngô.
Ông chủ Ngô tên là Ngô Hữu Tài, thị trường gọi là Tài, gọi là chú Tài, bởi vì thực sự tài.
Ông chủ Ngô tám quầy hàng ở chợ đầu mối, kinh doanh đủ các mặt hàng, từ đồ kim khí, đồ trang trí nhỏ, đồ da, túi xách, tất, vải rèm đến các loại tạp hóa, chỉ cần là hàng bán chạy thị trường, nhà gần như đều bán.
Lục Huấn quen Ngô Hữu Tài là do tình cờ, lúc đó và Vũ Tiến cùng mấy xuất ngũ cả gan xông chuyến tàu K3, bất ngờ mua đồ điện của hơn mười toa tàu.
Mang hàng đến miền Bắc bán, kiếm một khoản kha khá, đó bọn họ bắt đầu giữa Thượng Hải, Thâm Quyến, Ninh Thành, trong quá trình ăn họ quen một .
Anh quen ông Lư chuyên ngoại thương ở Thượng Hải. Lúc đó, ông Lư một đơn hàng đồ trang trí, lượng lớn, lợi nhuận ít, chỉ riêng việc vận chuyển cũng khá rắc rối, ông Lư là ăn lớn, để ý đến chút lợi nhuận nhỏ , nhưng nhận , nên hỏi xem Lục Huấn nhận .
Lúc đó, Lục Huấn đang tính toán việc đồ điện tích trữ trong mấy kho hàng vì giá cả định cần tiêu thụ, chỉ một Ninh Thành tiêu thụ hết, định mấy thành phố khác xem .
Ô Thị là nơi đầu tiên nổi tiếng nhờ đổi lông gà lấy kẹo, đó phát triển dựa bán buôn hàng hóa nhỏ, nhiều lên báo, đương nhiên sẽ bỏ qua nơi .
Đồ trang trí mà ông Lư cần, ở Ô Thị sẵn, tiện đường kiếm tiền kiếm chứ? Anh liền nhận lời.
Lúc đó là mùa đông, sắp đến tết, Vũ Tiến về nhà với Cát Cát phẫu thuật xong lâu, vợ Thuận Tử sắp sinh, trong mấy chỉ độc cũng quan trọng ăn tết ở , đương nhiên là chuyến .
Chuyến cũng khá thuận lợi, lúc đó đồ điện bán khá chạy, nhất là nồi cơm điện, chảo điện đều là hàng hot. Những năm , kinh tế thị trường ở Ô Thị sôi động, ít ăn phát đạt, lái một chiếc xe tải lớn đến, bán, bán rẻ cho một cửa hàng xung quanh, bao lâu xe của hết hàng.
Xe hết hàng, còn nốt đơn hàng đồ trang trí , bán lô hàng cuối cùng cho một cửa hàng thì trời tối om, còn bắt đầu đổ tuyết, lạnh đói, định bụng tìm đại một nhà nghỉ để nghỉ ngơi, ngày mai sẽ đến chợ đầu mối, tình cờ gặp vợ chồng Ngô Hữu Tài ở một nhà nghỉ.
Hai vợ chồng vì chủ nợ đòi tiền nên trốn ngoài, vì cầm chứng minh thư cầm cố nên họ chỗ nào để ở. Vợ Ngô Hữu Tài lúc đó mới sảy thai nên chịu lạnh, trong xe run cầm cập, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-345.html.]
Ngô Hữu Tài thương vợ, sợ vợ xảy chuyện, dìu vợ nhà nghỉ trú tuyết, vội vàng chạy ngoài mượn chứng minh thư.
lúc đó tối muộn đường vốn dĩ mấy , thời buổi ngoài những cần ở nhà nghỉ , cũng chẳng ai mang theo chứng minh thư bên , Ngô Hữu Tài chắn đường hồi lâu cũng chặn ai. Cuối cùng, giữa đường hứng đầy tuyết, lông mày và râu tóc bạc trắng, mặt mũi tím tái mới chặn Lục Huấn.
Ra ngoài lo lắng nhất là gặp kẻ lừa đảo, lúc đó Lục Huấn đang xách một túi tiền, giúp thuê phòng là một việc mạo hiểm.
dáng vẻ cứng đờ vì lạnh của Ngô Hữu Tài giống như giả vờ, vợ mới sảy thai, thực sự chịu lạnh, Lục Huấn trầm ngâm một lát đồng ý.
Nhà nghỉ lúc đó kiểm tra nghiêm ngặt, một chứng minh thư một phòng, cứ như đêm đó ba họ thuê một phòng.
Buổi tối cùng nấu mì ăn liền và trò chuyện, Lục Huấn mới chuyện vợ chồng Ngô Hữu Tài lừa.
Ngô Hữu Tài một xưởng tất, một xưởng vải rèm, còn tám cửa hàng, lẽ nên rơi tình cảnh khốn khó như , vấn đề là do vợ - Ngô Hữu Lợi.
Ngô Hữu Tài mở xưởng tất, xưởng vải rèm, sự nghiệp của vợ Ngô Hữu Lợi cũng phát triển, chị tự mở một xưởng đồ trang trí và một xưởng túi xách.
Ngô Hữu Lợi còn kiếm tiền hơn cả Ngô Hữu Tài, chị kiếm tất cả các loại tiền, cái gì cũng kiếm, lá gan lớn, là bá vương thị trường, thích ăn một .
Cũng vì mà chị vô tình đắc tội với một đồng nghiệp nên đắc tội.
Người tính chị , ngày hôm liền tìm một nước ngoài đến đặt hàng.
Là một đơn hàng đủ để Ngô Hữu Lợi mở hàng ăn chơi ba năm.
Khách hàng lớn yêu cầu nhiều, lượng đồ trang trí cần lớn, hơn nữa mỗi món đều yêu cầu là hàng cao cấp.
Ngô Hữu Lợi vì thành vụ ăn lớn , cái gì cũng chiều, yêu cầu gì cũng đáp ứng, điều kiện gì cũng đồng ý, khách hàng chỉ thể trả 5% tiền đặt cọc, chị do dự một chút cũng đồng ý.
Một đơn hàng lớn như , bằng doanh bán hàng cả năm trời của cửa hàng chị , chị nhận một , chỉ riêng tiền vốn cần ít.