Đây là đầu tiên chị đ.â.m một chiếc xe sang như thế. Một sắc sảo như chị mà giờ đây cũng thấy xót tiền. Ai ngờ nước lớn tràn miếu Long Vương, nhà nhận .
"Chuyện xe cộ cứ yên tâm. Anh Ngô mua cho một chiếc Audi. Lát nữa hai lái xe về, chiếc xe để đây sửa. Sửa xong bảo Ngô đưa tới tận nơi cho."
"Không , chị Lợi. Xe thì chỗ nào sửa chẳng , bọn em lái về sửa cũng tiện mà." Lê Tinh lập tức đáp, cô nhỏ mọn. Lúc nãy lời qua tiếng với chị Lợi cũng chỉ vì xót xe, sợ bắt nạt. Giờ hóa là quen, cô cũng chẳng để bụng nữa.
"Em với chị Lợi xem như đụng thì chẳng quen , cũng giống như đây chị quen Lục Huấn . Nghĩ thấy cũng khó mà quên ."
"Cậu Lục kể chuyện với em ?" Nghe Lê Tinh nhắc, Ngô Hữu Lợi chút bất ngờ, nhưng nghĩ thái độ bảo vệ vợ của Lục Huấn ban nãy, trong mắt chị lóe lên vẻ hiểu rõ, bèn : "Em đúng, gặp kiểu mới càng nhớ lâu! Em dâu, trong chợ , ngoài gió lớn quá!"
"Lần đầu em đến đây ? Khu chợ nhộn nhịp lắm, lát nữa chị dẫn em dạo một vòng nhé?" Ngô Hữu Lợi mật khoác tay Lê Tinh kéo .
Lê Tinh theo chị , đáp: "Vâng, em ít khi xa, đây là đầu đến Ô Thị. Khu nhộn nhịp thật, lúc nãy xe em nghĩ xuống xem thử . Em cũng thích dạo phố lắm."
"Ha ha, thế thì giống chị . Chị dạo rảnh rỗi cũng dạo lắm. Lát nữa để chị dẫn em , ở đây phần lớn là hàng bán sỉ. em thích cái gì thì cứ lấy nhé, chị lo mà!"
Ngô Hữu Lợi càng càng hăng, dần quên mất hai phía , chỉ đầu gọi to: "Cậu Lục, theo kịp nhé!" Rồi kéo Lê Tinh trong chợ.
Nhìn vợ đến cũng quý mến, cảnh với Lục Huấn còn xa lạ. Anh lắc đầu , đẩy xe theo .
Hàng xe Ngô Hữu Lợi thật nhẹ. Dù Lục Huấn khỏe mạnh nhưng cũng cẩn thận để xe nghiêng. Thư ký Quách tay , thấy bánh xe ép xẹp xuống, đoán là hàng nặng, bèn vòng giúp đẩy một tay cho nhẹ bớt.
Khu chợ đầu mối xây dựng khi di dời và mở rộng cách đây bốn năm. So với chợ cũ thì lớn hơn nhiều, các quầy hàng cũng quy hoạch bài bản, ngăn nắp hơn.
Lúc bên ngoài chỉ thấy tấp nập, nhưng trong mới thấy sự náo nhiệt thể tả. Khắp các lối đông đúc qua . Quầy sạp nào cũng nhộn nhịp khách hỏi giá, chọn hàng. Chủ quầy và nhân viên ai cũng tươi mời chào đón khách, tiếng rôm rả khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-349.html.]
Ngô Hữu Lợi đây ăn từ những chiếc dây buộc tóc tự . Năm 1982 khi khu chợ quy hoạch, chị bắt đầu bày sạp buôn bán. Sau khi chợ di dời mở rộng, chị đem bộ vốn liếng mua tám quầy sạp, mở xưởng sản xuất hàng sỉ.
Các quầy sạp chị mua đều ở vị trí đắc địa. Đi chợ bao xa là đến quầy đầu tiên chuyên bán thiết vệ sinh như vòi nước, bồn rửa, bồn cầu...
Ngô Hữu Lợi tính tình sôi nổi, năng nhanh nhẹn. Chưa đến nơi mà tiếng vang lên, gọi về phía đàn ông đang mặc áo khoác bông màu đen quầy: "Anh Ngô, xem ai đến ?"
Ngô Hữu Tài tiễn khách xong. Nghe vợ gọi thì vội bước tới, miệng lẩm bẩm: "Tiểu Lưu bảo em tự lái xe ba gác kéo hàng ? Trời ạ, bà nội ơi, xin đấy, kêu em là bà nội ? Em thể lời một chút , đừng lái xe nữa?"
"Em xem tháng đụng xe mấy , mà vẫn dám lái ? Anh tiếc tiền bồi thường , chỉ sợ em..."
Ngô Hữu Tài dáng tầm thước, mét bảy lẻ, gầy nhưng chắc nịch. Mặt dài, đôi mắt sáng toát lên vẻ khôn lanh. Trong ăn, khéo léo, xử lý việc đấy, chỉ với bà xã là bó tay, mãi mà bà xã chẳng , nhíu mày lặp lặp : "Tháng em quẹt xe mấy hả? Sao còn dám chạy xe nữa? Anh tiếc mấy đồng tiền bồi thường, sợ em đụng ..."
"Thôi , phiền ? Lúc đó ?"
Ngô Hữu Tài cái , cái xui, Ngô Hữu Lợi mất hứng ngắt lời , sang Lê Tinh đang bên cạnh, với Ngô Hữu Tài: "Cậu Lục đến , đây là vợ ."
Ngô Hữu Tài đang sốt ruột chuyện của Ngô Hữu Lợi, vợ mới để ý đến Lê Tinh, sững : "Đây, vợ Lục hả?"
"Anh Ngô, em là Tinh Tinh." Lê Tinh chào . "Ừ, Tinh Tinh."
Lê Tinh xinh quá, Ngô Hữu Tài là tuýp đàn ông truyền thống, quan niệm riêng về nam nữ, nên dám Lê Tinh nhiều, vội đáp hỏi: "Thế Lục ?"
"Anh Ngô." Lục Huấn cùng thư ký Quách đẩy xe tới, Ngô Hữu Tài hỏi, bèn lên tiếng chào.
Ngô Hữu Tài vội ngẩng đầu, thấy Lục Huấn mặc áo sơ mi trắng phối áo khoác da đen, mặt tươi hẳn lên: "Đến . Anh em chúng gần nửa năm gặp nhỉ."
Ngô Hữu Tài về phía Lục Huấn, đến gần Lục Huấn từ xuống .