"Thù oán sâu nặng gì chứ, với Lục uống thôi mà, uống thì gian yên tĩnh chứ?"
Ngô Hữu Tài hài lòng với lời của vợ , quát vợ, ngẩng đầu lên chú ý đến Lê Tinh và Ngô Hữu Lợi tay xách nách mang đầy túi, giống như buôn hàng về bày bán , khỏi ngạc nhiên kêu lên: Mua nhiều đồ như ?"
"Tinh Tinh thích mấy món đồ nhỏ nhỏ , khen hàng hóa ở chợ chúng rẻ đấy!" Tâm trạng Ngô Hữu Lợi , để ý đến tiếng quát của Ngô Hữu Tài, thấy cô nhân viên đang tiếp khách, chị để mấy túi lớn túi nhỏ xách hộ Lê Tinh sang một bên bàn xuất hóa đơn, xắn tay áo lên phụ tiếp khách.
Lục Huấn nghiêng đầu thấy tay Lê Tinh xách đầy đồ, lòng bàn tay túi ni lông siết thành vết đỏ, vội vàng dậy tới nhận lấy đồ tay cô, hỏi: "Đi dạo thế nào ? Có mệt ?"
Liên tục dạo hơn hai tiếng đồng hồ, còn tổng hợp dữ liệu, tiện thể phân tích sàng lọc trong đầu, đương nhiên là mệt .
cô càng phân tích càng thấy triển vọng, chất lượng và kiểu dáng hàng hóa ở chợ đồng đều, nhưng bộ chợ đầu mối, gần hàng ngàn gian hàng, cũng những món đồ nhỏ gia công tinh xảo, nếu cẩn thận sàng lọc để lập thành một toà nhà bách hoá thì độ khó lớn.
Nếu thời gian quá muộn, chợ sắp đóng cửa, Lê Tinh cảm thấy vẫn thể gắng gượng thêm một đoạn nữa, khi tìm Lục Huấn, trong lòng cô đều là sự kích động và phấn khích, nóng lòng chia sẻ ý tưởng của cho .
cô cũng cảm nhận sự căng thẳng của ba đàn ông mà Ngô Hữu Lợi , trong lòng mơ hồ đoán họ chuyện gì đó, điều ít nhiều khiến cho sự phấn khích của cô bao phủ bởi một lớp mây mù, nhưng lúc cô cũng tiện hỏi gì, để mặc Lục Huấn nhận lấy đồ tay, mỉm đáp:
"Không mệt, chị Lợi dẫn em dạo nhiều nơi lắm, trong rộng, hàng hóa cũng nhiều, em hoa cả mắt ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-353.html.]
"Haha, trong quả thực rộng, nếu dạo kỹ càng thì ba ngày thì dạo hết ."
Người ở chợ đầu mối đều một niềm tự hào về hàng hóa của , về cái chợ , Lê Tinh , Ngô Hữu Tài : "Nghĩ lúc đầu chợ chỉ là bày bán hàng rong thôi, đó bí thư Tạ họp xong thì dựng lều lên, mấy năm mở rộng chợ, từ mấy trăm gian hàng đến mấy nghìn, đến hơn vạn, kinh doanh ở Ô Thị chúng ngày càng nhiều, thu hút bạn bè từ khắp năm châu bốn bể cũng ngày càng đông."
Bây giờ Lê Tinh tìm hiểu về chợ đầu mối , thấy ông chủ Ngô chủ động trò chuyện, cô : "Trước đây em báo cáo liên quan báo, chỉ đây là chợ bán sỉ, đồ đạc rẻ, nhưng xem báo vẫn thể nào bằng trải nghiệm thực tế."
"Bên phát triển quả thực nhanh, hơn nữa khí kinh doanh , sức sống, các ông bà chủ trong chợ cũng nhiệt tình, khác hẳn với khí ở các toà nhà bách hoá và chợ bên Ninh Thành."
Lời Lê Tinh , thư ký Quách bên cạnh cũng tán đồng: " , chợ bên một bầu khí khiến bước mua gì đó mang về."
Ngô Hữu Tài mở rộng kinh doanh nên thường xuyên khắp nơi, Ninh Thành cảng biển, các đơn vị nhà nước tập trung, cũng đến đó ít , hiểu vấn đề khác biệt mà Lê Tinh và thư ký Quách ở , tâm lý và sự nhiệt tình phục vụ của tự chủ và ăn bám đương nhiên khác .
Ngô Hữu Tài cầm ấm rót cho Lê Tinh, : "Tính chất khác mà, đây chính là sức hấp dẫn của kinh tế thị trường. Thị trường quyết định sức sống, bây giờ các đơn vị nhà nước ở Ninh Thành đều đang cải cách, dần dần cũng sẽ khởi sắc.
"Mong là , chỉ là những mua đứt thâm niên công tác cũng nhiều hơn , họ sẽ gì để kiếm sống." Lê Tinh thấy bên cạnh ghế trống, cô kéo ghế gần xuống đáp lời, đó Ngô Hữu Lợi quầy bận rộn tiếp khách cùng với cô nhân viên, chút ngại ngùng: "Trước đó em kéo chị Lợi dạo khắp nơi, chắc chắn là lỡ việc kinh doanh của chị ."
Ngô Hữu Lợi bình thường quen với việc kinh doanh một tiếp hai ba khách hàng, chị tiếp khách lắng thứ xung quanh, liền đầu : "Em gì , bình thường chị cũng lúc nào cũng ở quầy hàng, ngày nào cũng dạo một vòng quanh chợ, khắp nơi xem hàng của , học hỏi xem kinh doanh thế nào."
"Anh Ngô nhà chị thường với chị kinh doanh thể cứ ru rú trong quầy hàng của , như thì kinh doanh lớn , ngoài học hỏi nhiều hơn." Đang lúc , Ngô Hữu Lợi nhớ đến chuyện Lê Tinh mua đồ ghi chép sổ sách lúc , bèn tò mò hỏi: "Em gái, khi dạo phố mua đồ em đều cầm sổ ghi chép ? Cậu Lục nỡ cho em tiêu tiền ?"