Ngô Hữu Lợi vô tình liếc Lục Huấn đang để mấy túi lớn túi nhỏ của Lê Tinh sang một bên.
Thư ký Quách đang uống lúc ngẩng đầu lên hỏi: "Tinh Tinh bây giờ mua đồ ghi chép ?"
Thư ký Quách cũng coi như là Lê Tinh lớn lên, coi Lê Tinh như em gái ruột, theo như thì đây Lê Tinh mua đồ bao giờ ghi chép, kết hôn mà ghi chép, nheo đôi mắt dài cặp kính dày Lục Huấn dò xét.
Tay Lục Huấn đang để đồ khựng , từ khi Lê Tinh xác định bệnh nghiện mua sắm, đến chỗ Howard điều trị can thiệp, cô đặt tiêu chuẩn cho việc mua sắm của , nhưng hơn một tháng nay cô bận tìm nhà, thời gian mua sắm ít, tiêu tiền cũng ít , còn cô thói quen mua đồ ghi chép.
Ít nhất là khi hai cùng , cô . Bây giờ cô việc cũng giấu giếm .
Chuyện chắc chắn là nguyên nhân. Lục Huấn giải thích , sang Lê Tinh.
"Không , em mua đồ tiêu tiền bao giờ quản em, bình thường ngày nào cũng đưa thẻ cho em." Lo lắng họ sẽ hiểu lầm Lục Huấn, Lê Tinh vội vàng giải thích: "Em mua sắm nhiều mà, ghi chép để rõ hơn một chút."
"Ra là , chị còn tưởng Lục là keo kiệt như ." Ngô Hữu Lợi lúc ít nhiều cũng ý bênh vực lẽ , nhận hiểu lầm, chị gượng gạo sang tiếp tục tiếp khách.
"Cậu Lục đối ngoại hào phóng, với vợ thể keo kiệt ." Ông chủ Ngô Ngô Hữu Lợi một câu, đưa tay cầm tách pha xong lên bàn nhỏ mặt Lê Tinh: "Tinh Tinh nếm thử , trắng mới lấy đấy."
"Vâng, em cảm ơn Ngô."
Lê Tinh giơ hai tay bưng tách nhấp một ngụm, đó Ngô Hữu Lợi buôn bán.
Ngô Hữu Lợi ăn khéo léo, khách hàng mà nhân viên mãi chốt đơn, tay chị đến năm phút xong, đó chị chở một xe hàng đến quầy, bán lấy tiền mặt, tiền nhanh chóng túi.
Ngô Hữu Lợi thấy buôn bán là hăng hái ngay, chốt một đơn thu một khoản tiền càng hăng hái hơn, mà Ngô Hữu Lợi dường như hướng chiêu tài, đó chị ở đó, trong quầy chỉ lác đác vài khách hàng đến hỏi giá, chị , bao lâu quầy hàng tụ tập đông như ngày lễ tết.
Bận quá, ông chủ Ngô cũng cách nào uống nữa, dậy tiếp khách phụ vợ, Lê Tinh và Lục Huấn thấy thì phiền họ buôn bán, bèn bưng tách ngoài đợi.
Thời gian tiếp theo, Lê Tinh gần như chỉ xem Ngô Hữu Lợi tiếp khách đủ kiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-354.html.]
Thu hút khách hàng đến nhanh chóng, chốt đơn nhanh chóng, phối hàng nhanh chóng.
Tuy nhiên trong thời gian , Lê Tinh còn để ý thấy khách hàng đến lấy hàng trực tiếp mà trả tiền, chỉ thấy Ngô Hữu Lợi lấy sổ sách ghi chép, hóa đơn cho lấy hàng.
"Chị Lợi, chỗ của chị còn cho nợ tiền ?" Đến lúc chợ sắp đóng cửa, khách hàng trong quầy dần dần tiễn hết, Lê Tinh hỏi Ngô Hữu Lợi.
"Hả?" Ngô Hữu Lợi ngẩn một lúc, đó mới hiểu Lê Tinh đang hỏi chuyện ghi chép mấy hóa đơn lúc nãy, vì quan hệ với Lục Huấn, Ngô Hữu Lợi cũng giấu giếm Lê Tinh, "Từ hai năm , khi mấy lấy hàng quỵt nợ, bây giờ bọn chị đều yêu cầu thanh toán bằng tiền mặt hết, cho nợ nữa."
" chuyện gì cũng ngoại lệ mà, như nhóm bạn bè ủng hộ Ngô lúc ban đầu, một khách hàng lớn, những thường là trả 30% tiền cọc, tiền còn sẽ thu hồi theo tháng, đương nhiên kiểu chỉ dành cho khách hàng , nếu tháng nào họ thanh toán đúng hạn, quỵt nợ, thì sẽ cho họ nợ nữa."
"Ra là ." Lê Tinh như điều suy nghĩ: "Vậy những quầy hàng khác trong chợ cũng ?"
"Cũng gần như , vì để ăn mà, lúc nào cũng linh hoạt một chút." Ngô Hữu Lợi đồng hồ thấy cũng gần đến giờ, Ngô Hữu Tài bên cũng đang thu dọn chuẩn đóng cửa về nhà, chị cho cô nhân viên tan , Lê Tinh như đang đùa: "Em gái, em vẻ hứng thú với chợ bọn chị nhỉ? Hay là để Lục kiếm cho em một gian hàng bạn với chị, cùng buôn bán? Chị Lợi dạy em kinh nghiệm buôn bán nhé."
"Em cũng lắm, nhưng mà Lục Huấn chắc sẽ đồng ý , xa quá ạ." Lê Tinh Ngô Hữu Lợi đang đùa, cô cũng đáp , Lục Huấn.
Từ chiều đến giờ, khi họ dạo phố về, Lục Huấn dường như cứ suy nghĩ điều gì đó, ngoài việc chăm sóc Lê Tinh, lấy hoa quả cho cô ăn thì cũng gì mấy, lúc Lê Tinh , mới :
"Anh chắc chắn đồng ý, mỗi ngày tan về nhà là thấy căn nhà trống vắng vợ . Chị Lợi, mới đưa vợ đến đây mà chị rủ rê , phép ."
Chị Lợi xua tay: "Haha, đùa thôi mà, nỡ ."
Trong lúc chuyện, bắt đầu kéo rèm đóng quầy, Ngô Hữu Tài bên cũng kéo rèm, tắt đèn, rời khỏi cửa hàng đến nhà Ngô Hữu Tài ăn tối.
Xe chạy theo xe của Ngô Hữu Tài đến nhà họ Ngô, Ngô Hữu Tài nhớ điều gì, xuống xe đặc biệt xem chiếc xe của Lục Huấn Ngô Hữu Lợi va quệt, thấy logo xe là mắt trợn tròn, thấy một đường dài vết xước nặng nhẹ khác ở bên hông xe, đến chỗ lõm sâu cửa xe, gân xanh trán giật mạnh, trực tiếp quát Ngô Hữu Lợi đang định chuồn :
"Ngô Hữu Lợi, nó, lái xe nữa! Còn nữa, lát nữa đưa chìa khóa xe mới của em cho Lục, lái chiếc đó, chiếc mang sửa."
Ngô Hữu Tài trừng mắt , hai tay chống nạnh thật sự nổi giận Ngô Hữu Lợi cũng sợ chồng như , chị nắm lấy vạt áo khoác của Lê Tinh che chắn, miệng đáp: "Biết , , lúc nãy em với Lục như ."
Lê Tinh vì một chiếc xe mà khiến hai vợ chồng cãi , cô Lục Huấn.