Lê Tinh rạng rỡ tự tin, như thể nắm chắc phần thắng. Lục Huấn cô chăm chú, càng như càng yên tâm, lo lắng cô hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều. Anh hỏi: "Em dự tính gì , cụ thể là gì? Có thể cho ?"
Lê Tinh định thì chợt nhớ đến chuyện giấu diếm , cơn giận của cô vẫn nguôi ngoai. Cô ngậm miệng , hậm hực lớn tiếng: "Không cho , dự tính cũng cho em, tại em cho . Dù thì em cũng gọi điện thoại hẹn Ngô ngày mai cùng chị Lợi đến xưởng tất để bàn bạc. Ngày mai em gì cứ phối hợp là ."
"Thôi, em tắm đây, tắm xong ngủ, ngày mai còn dậy sớm nữa."
Lê Tinh liếc thời gian, gấp sổ vén chăn xuống giường, đó ngoảnh đầu cầm sổ phòng tắm.
Lục Huấn cánh cửa phòng tắm đóng, trầm tư một lát, cầm chìa khóa khỏi phòng đến phòng bên cạnh tìm thư ký Quách.
Thư ký Quách tiếng gõ cửa liền mở, thấy Lục Huấn đoán ý định của . Anh bất đắc dĩ khổ: " đang bản kiểm điểm đây, lâu thì Lê Tinh đến, còn gọi điện thoại cho chú Lê ngay mặt . Chắc là đó cô chuyện với chú Lê , điện thoại kết nối chú Lê mắng một trận, còn bắt kiểm điểm, ngày mai tất cả đều theo sự sắp xếp của Lê Tinh."
Thư ký Quách cúi đầu, một lát , chỉnh kính ngẩng lên Lục Huấn: "Cậu Lục, lòng nhưng giám đốc và Lê Tinh cũng lý. Chuyện của nhà máy sợi nên để nhà máy sợi tự giải quyết, cần thiết kéo xuống nước. Nếu nhà máy sợi khả năng tự cứu , thì thà thuận theo thời thế còn hơn."
Lục Huấn im lặng, điều chứ, chỉ là ở trong cuộc thể ngơ những chuyện liên quan đến cô, giống như cô âm thầm vì .
" hiểu , nghỉ ngơi sớm ." Cuối cùng, Lục Huấn cũng đáp một câu về phòng.
Ở khách sạn dù cũng tiện bằng ở nhà, tuy Lục Huấn mang theo tất cả đồ dùng cá nhân như quần áo ngủ, dép, khăn mặt, xà phòng, nhưng Lê Tinh khi tắm vẫn cảm thấy thoải mái bằng ở nhà, cô chỉ vội vàng tắm qua loa.
Lục Huấn về phòng lâu thì Lê Tinh cũng tắm xong, mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu tím hoa hồng mà đưa cho cô, áo là kiểu cổ vuông chui đầu, lộ xương quai xanh và cổ trắng ngần. Cô gội đầu, túm hết tóc lên đỉnh đầu, đuôi tóc và tóc mai còn ướt. Khuôn mặt trắng nõn đầy đặn khi rửa qua dính ẩm, giống như hoa dành dành trắng ngần dính nước, thanh tú tuyệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-361.html.]
Anh vươn tay ôm lấy eo cô kéo lòng, để cô lên đùi . Một lát đưa tay chạm mặt cô, cô chăm chú hỏi: "Ngày mai em chắc chắn ?"
Tắm xong, Lê Tinh còn giận nhiều nữa, chủ yếu là khó giận . Anh vì bảo vệ nhà của cô, để cô sống thoải mái, sẵn sàng từ bỏ sự nghiệp mà vất vả gây dựng, cô thể giận chứ, cũng nỡ giận.
Cô vòng tay ôm lấy cổ , khuôn mặt ướt át nhẹ nhàng cọ xát mặt , khẽ mím môi đáp : "Sáu bảy phần chắc chắn. cho dù thành, em cũng tìm một phương án dự phòng khác ."
Suy nghĩ một chút, cô vẫn tiết lộ cho một vài điều: "Hôm nay em ở chợ nảy một ý tưởng táo bạo, đó em gọi điện thoại cho chị Trân."
"Em tìm chị Trân? Chị về ?" Lục Huấn ngạc nhiên hỏi.
"Ừm, chị về đến nhà hôm nay." Nhắc đến Hà Trân, mặt Lê Tinh lộ nụ : "Phàm Phàm bây giờ khá hơn nhiều , lúc nãy em gọi điện thoại cho chị Trân thì chính Phàm Phàm thấy đưa máy cho chị . Chị Trân xúc động đến , là đầu tiên con trai chủ động giúp chị lấy đồ."
"Sau đó em và chị Trân chuyện về kế hoạch của em, chị ủng hộ em, em còn kéo chị cùng tham gia nữa, chị đồng ý ngày mai sẽ giúp em tạo thanh thế."
"Tạo thanh thế gì? Em định gì? Em ý tưởng táo bạo gì?" Lê Tinh thì thôi, Lục Huấn càng hơn. Kế hoạch mà Hà Trân đồng ý chắc chắn là kế hoạch nhỏ.
"Ngày mai sẽ thôi." Lê Tinh , vẻ thần bí. "Dù thì cũng chị Trân sẽ giúp em chống lưng là , nếu chị sẽ vay tiền cho bố, nếu nhà máy sợi vượt qua cửa ải thì tiếp tục, vượt qua thì thể xin hợp tác, bây giờ bên ngoài cải cách chẳng cũng đang như ? Nên đừng lo lắng gì cả ông xã."
"Thôi, mau tắm , khách sạn em ở đầu tiên nên quen, ôm em ngủ ."