Lục Huấn bây giờ cả trái tim đều cô treo lơ lửng, thể ngờ , cô chỉ một buổi chiều mà nghĩ một ý tưởng, còn Hà Trân ủng hộ nữa chứ. Anh cô hồi lâu một câu: "Em , em nghĩ tối nay ngủ ?"
Lê Tinh nhịn , đôi mắt cô đảo qua liếc : "Vậy bây giờ, cũng thể giống như em nghĩ cách lén chứ."
Cô hiếm khi ở mặt tinh quái như , Lục Huấn nhất thời nên tức giận nên , đôi mắt thâm thúy của chằm chằm cô động đậy.
Lê Tinh thấy , bèn nén , ngẩng đầu ngậm lấy khóe môi : "Ngày mai em sẽ cho , bà xã một việc lớn, ông xã ủng hộ em nhé?"
Cô ở bên tai thì thầm nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng cọ xát , cô mài đến hết cả tính khí, cô chằm chằm dùng sức nâng mặt cô lên đáp cô hai cái, cuối cùng cũng buông cô dậy lấy quần áo, bàn chải đánh răng và cốc, phòng tắm.
Trong khách sạn, dù môi trường vẻ , nhưng tối nay cả hai cũng gì, ôm ngủ nhanh.
*****
Ngủ sớm, dậy cũng sớm. Sáng hôm trời hửng sáng, Lục Huấn thức dậy, Lê Tinh cũng tỉnh giấc theo. Cô vẻ tỉnh táo hơn hôm qua, cũng ý định ngủ nướng, cùng Lục Huấn phòng tắm rửa mặt.
Vệ sinh cá nhân xong, họ bỏ quần áo bẩn túi mang về giặt, thu dọn đồ đạc mang theo, ngoài gọi thư ký Quách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-363.html.]
Thư ký Quách cũng chuẩn xong. Ba cùng ăn sáng ở gần đó, đó lái xe đến xưởng tất của ông chủ Ngô ở Đại Đường.
Ông chủ Ngô tên thật là Ngô Hữu Tài, ban đầu khi vợ Ngô Hữu Lợi buôn bán đồ trang sức, cũng tìm cách lấy tất từ các xưởng gần đó về bán. Sau lấy một dây chuyền sản xuất sắp hỏng từ xưởng tất, tự mở một xưởng sản xuất tất để bán.
Sau đó, bắt mối với ông chủ xưởng kim khí để giúp ông bán kim khí, cũng dừng việc sản xuất tất, mà liên tục mua máy móc mới về để mở rộng sản xuất.
Cuối năm , Đại Đường chính sách mới, dựng lên một bảng quảng cáo với khẩu hiệu "Muốn phát tài, đến Đại Đường".
Ngô Hữu Tài phát hiện nhiều ở gần đó dệt tất, một chiếc máy tay cũng thể dệt những đôi tất tinh xảo, thêm chính sách ưu đãi cho việc thành lập xưởng, liền chuyển xưởng và máy móc đến đó. Sau , xưởng của phát triển càng nhanh hơn. Chỉ trong hai năm, xưởng trở thành xưởng tất lớn nhất trong khu vực, nhà xưởng mở rộng hai .
Khi Lê Tinh đến nơi thì hơn chín giờ sáng. Vợ chồng Ngô Hữu Tài đến sớm hơn họ, một vòng quanh xưởng ngoài đợi họ.
Ngô Hữu Lợi hiểu tại Lê Tinh liên lạc với họ khi về khách sạn tối qua, còn đặc biệt gọi chị cùng đến xưởng tất , trong khi chị vốn dĩ bao giờ can thiệp công việc của xưởng tất.
Lê Tinh xuống xe, chị vội kéo Lê Tinh sang một bên hỏi: "Em gái, em gọi chị đến đây gì ? Xưởng tất của Ngô chị thể can thiệp , cho chị can thiệp, giống như cũng quản bên xưởng trang sức của chị ."