Có lẽ cũng giống như hồi họ mới bắt đầu buôn bán những sản phẩm rẻ tiền cần phiếu hồi xưa, mua đông nghẹt.
Ngô Hữu Lợi nhịn mà Ngô Hữu Tài.
Ngô Hữu Tài khi Lục Huấn lấy chiếc ấm rót cho Lê Tinh, thì mới nhận còn rót cho , vội vàng lấy chiếc ấm, chỉ điều một tay rót , tay còn đặt bàn nắm , ngón cái vuốt ve qua ngón trỏ. Đây là thói quen trầm tư do dự của .
"Vậy, chúng lợi ích gì ?" Ngô Hữu Lợi thu hồi ánh mắt, l.i.ế.m môi hỏi.
Lê Tinh thì : "Đương nhiên sẽ bạc đãi chị Lợi. Tối qua em bàn với chị Trân , nếu chị Lợi chê, thể đến chuyên viên tuyển chọn sản phẩm cho chuỗi cửa hàng mua sắm giá rẻ. Tất cả các sản phẩm do chị Lợi phụ trách tuyển chọn khi lên kệ, sẽ trích phần trăm lợi nhuận bán hàng để trả cho chị Lợi."
Lê Tinh dừng một lát: "Đương nhiên, chất lượng sản phẩm kiểm soát nghiêm ngặt. Nếu xuất hiện hàng giả, hàng nhái, hàng lên kệ, một hai , nhưng nếu tình tiết nghiêm trọng, tái phạm nhiều sửa đổi, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của trung tâm, chị Lợi cũng chịu trách nhiệm tương ứng."
Như thể ý thức câu cuối nặng lời, cô hòa hoãn nét mặt : " em tin chị Lợi, em xem qua mấy quầy hàng của chị Lợi hôm qua, chị Lợi kiểm soát chất lượng sản phẩm hơn nhà khác, hàng giả chắc cũng lọt mắt chị."
Lời của Lê Tinh khiến Ngô Hữu Lợi thoải mái, chị vuốt ve chiếc kẹp tóc đầu, lớn tiếng : "Đương nhiên , chất lượng sản phẩm là điều mà Ngô nhà chị cũng nhắc nhắc với chị, chị cũng nó quan trọng như thế nào, ăn lâu dài thì nhất định nắm chắc điều ."
" , hàng ngon giá rẻ, chắc chắn chất lượng là hết." Lê Tinh gật đầu mỉm phụ họa, liếc Ngô Hữu Tài vẫn luôn im lặng, ngẫm nghĩ tiếp: "Ngoài , chị Lợi Ngô cũng thể góp một tiền để nắm giữ cổ phần."
"Chúng thể góp tiền? Góp bao nhiêu? Có thể chiếm bao nhiêu cổ phần?" Ngô Hữu Lợi lập tức hỏi.
Lê Tinh thẳng ánh mắt hào hứng mong đợi của Ngô Hữu Lợi: "Bên chị Trân xác định sẽ đầu tư một vốn lớn, bên chị nhiều nhất chỉ thể là một trăm vạn, tỷ lệ cổ phần..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-369.html.]
"Lê Tinh , ý tưởng của em , nhưng hiện tại chỉ là ý tưởng, em thể đảm bảo việc diễn suôn sẻ ? Cho dù em thiếu vốn, mở nhiều tòa nhà như , em đảm bảo thể vận hành và duy trì ?" Lê Tinh còn xong thì Ngô Hữu Tài rót xong đưa cho , đưa thêm một ly cho thư ký Quách, trở chỗ và lên tiếng hỏi.
"Hàng hóa tự chọn bán theo lượng lớn, em thể đảm bảo sản phẩm của mỗi ngày đều bán với lượng lớn ? Nếu đạt lượng, đến cuối tháng thanh toán tiền hàng, em chắc thể thanh toán ?"
"Em dâu đây về tài chính ở bách hoá tổng hợp, nhưng buôn bán và tài chính là hai chuyện khác , em đột nhiên bước một bước lớn như , sợ cuối cùng xảy vấn đề ?"
Những câu hỏi của Ngô Hữu Tài đều sắc bén và thẳng vấn đề, chỉ nỗi lo của về năng lực cá nhân của Lê Tinh.
Lê Tinh cũng tức giận, : "Anh Ngô, nếu là em tự , chắc chắn em sẽ chọn một tòa nhà để thử nghiệm , nhưng em , chúng sẽ quản lý chuyên nghiệp..."
Lê Tinh đang thì điện thoại bàn việc của Ngô Hữu Tài reo lên, "em dâu đợi một lát" dậy điện thoại. Điện thoại là từ phòng truyền tin ở cổng xưởng gọi đến, tiếng điện thoại kêu to, giọng bác bảo vệ ở cổng vọng từ ống :
"Giám đốc, một đàn ông là cô Hà phái đến đưa tài liệu cho cô Lê, cô Lê đang gặp giám đốc chuyện công việc, trong những mà giám đốc tiếp thì cô Lê ? nên cho ?"
Giọng bác bảo vệ dừng một lát, như thể đang che ống để chuyện: "Còn cả tài xế và vệ sĩ nữa, còn hoành tráng hơn cả ông trấn trưởng đến."
Ngô Hữu Tài theo bản năng về phía Lê Tinh.
Lê Tinh nhận là ai, cô nghiêng vội vàng : "Đây chính là quản lý chuyên nghiệp mà em với Ngô, là của chị Trân phái đến đấy, phiền Ngô cho ."
Ngô Hữu Tài lập tức với bên điện thoại: "Bác Trương, bác cho , chúng ở văn phòng, sẽ xuống đón ."
Lúc , điện thoại của Lê Tinh cũng reo lên, cô ngớ một lát cầm điện thoại máy: "Alo."