Trong lòng thông suốt, mặt cũng nụ , thấy lời của Ngô Hữu Tài, chị giật chiếc kẹp tóc màu hồng đầu xuống, liếc Ngô Hữu Tài một cái: "Em hiếm gì cái xe đó, cũng đủ em mua mấy cái quầy , cái công trình khu Hoàng Viên giai đoạn một sắp thành, em còn định mua mười mấy cái quầy nữa, thì , mua một chiếc xe, em chẳng lái mấy ."
Bị móc, Ngô Hữu Tài cũng tức giận, chỉ bưng tách lên nhấp một ngụm.
Lê Tinh Ngô Hữu Tài, trầm ngâm một lát mở miệng: "Anh Ngô, chị Lợi dạo xem tivi ạ?"
Ngô Hữu Tài và Ngô Hữu Lợi hiểu vì Lê Tinh đột nhiên hỏi chuyện , họ , Ngô Hữu Tài đáp: "Vợ chồng ngày thường bận tối mắt tối mũi với quầy hàng với cả xưởng, ít khi nào xem tivi lắm. Chị Lợi em thì tranh thủ xem ở mấy quầy hàng kế bên tivi thôi. Mà em hỏi ?"
"Vậy chị giữa tháng , một bộ phim gia đình sẽ chiếu tivi ?"
Ngoài kinh doanh, Ngô Hữu Lợi thích xem tivi. Vừa Lê Tinh hỏi, nhớ ngay: "Ý em là bộ "Nhà Có Hỉ Sự" đúng ?"
"Vâng, đúng là bộ phim đó."
Lê Tinh gật đầu, tiếp: "Đạo diễn của phim đó là Trần Thủy Hoa."
"Cũng trùng hợp là em một cháu trai đang học ở Học Viện Điện Ảnh Bắc Kinh. Cậu học khoa đạo diễn, năng khiếu về phim. Cả năm nay theo học hỏi đạo diễn Trần Thủy Hoa, trợ lý trường phim, phó đạo diễn, đạo diễn Trần coi như nửa tử mà chỉ dạy."
"Phim truyền hình do đạo diễn Trần thường rating cao. Dù khung giờ vàng chiếu lúc nửa đêm mà rating vẫn ấn tượng. Chỉ phim điện ảnh thì ngược , phim nào là lỗ phim đó. Trước đây, nhiều tranh đầu tư cho phim của đạo diễn Trần. Giờ ông chủ động tìm đến, cũng chẳng thèm ngó ngàng."
"Để gọi vốn đầu tư cho phim điện ảnh sắp tới, ông còn lặn lội dẫn cháu trai em sang tận Cảng Thành, cuối cùng vẫn tay trắng trở về, còn mất thêm một khoản tiền thuê trang phục."
"Anh Ngô cũng đấy, Huấn hiện giờ đang đồ điện gia dụng. Xưởng của sản phẩm như bàn là, máy sấy tóc, nồi cơm điện, quạt điện các loại, còn đang nghiên cứu cả máy sưởi, điều hòa giá rẻ nữa. Anh luôn xây dựng thương hiệu Hồng Thái Dương, quảng bá thương hiệu. Em thì nghĩ, quảng bá thương hiệu thì chắc chắn cần quảng cáo."
" em cũng rõ bây giờ quảng cáo tivi tốn kém bao nhiêu. Ban đầu em định liên hệ với chị họ ở đài truyền hình để hỏi han, nhưng nghĩ chuyện còn , tìm đến chị thì lớn chuyện, nên em gọi điện hỏi thăm cháu trai."
"Cháu em bảo, đạo diễn Trần đang một suất quảng cáo xen giữa bộ phim truyền hình sắp chiếu ai mua. Nếu em thì chỉ cần đầu tư cho phim điện ảnh mới của đạo diễn Trần, ông sẽ thu xếp quảng cáo cho chúng em khi phim truyền hình phát sóng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-373.html.]
"Em đồng ý đầu tư cho bộ phim . Nếu Ngô cần, em thể nhường suất quảng cáo cho ."
"Thật ?" Ngô Hữu Tài thẳng dậy. Anh xem tivi, càng để ý xem phim của đạo diễn nào. dù để ý thì cũng thể , trong nhà một bà vợ mê phim. Dù mỗi ngày bận rộn, cô vẫn thể tranh thủ xem vài đoạn. Vì thế, bộ phim sắp chiếu cũng xem qua giới thiệu, thấy vẻ , nếu thể chèn quảng cáo thì...
Ngô Hữu Tài nuốt nước bọt Lê Tinh: "Em thật chứ? Em lấy suất quảng cáo đó ?"
Quảng cáo thì đương nhiên vẫn chắc chắn. Dù Lê Tinh nhanh nhẹn đến thì cô cũng cần thời gian để liên hệ với .
Đêm qua, cuộc chuyện giữa Lục Huấn và thư ký Quách ngoài hành lang, Lê Tinh tức giận đến mức suýt chút nữa xông "ba mặt một lời" với hai . Ba cùng đến bàn chuyện ăn, mà chỉ cô giấu diếm, Lê Tinh thích điều đó.
Kể cả là vì cho cô, cô cũng .
Cô hề yếu đuối như họ nghĩ, khi gặp chuyện chỉ cuống cuồng. cuối cùng cô vẫn nhẫn nhịn, vì đây lúc để nổi giận.
Lê Tinh trở về phòng suy nghĩ xem nên thế nào. Sau đó, thấy tiếng bước chân quen thuộc ngoài hành lang dần xa, cô đoán chắc đang buồn phiền nên ngoài, bèn tìm thư ký Quách để tìm hiểu rõ ngọn ngành chuyện.
Sau đó Lê Tinh về phòng, lấy danh bạ điện thoại , dùng điện thoại của Lục Huấn gọi khắp nơi.
đúng là tình hình hiện tại khó khăn như Ngô . Không ít nhà máy sợi như nhà máy của bố cô, bản bán bao nhiêu hàng còn các đơn vị quốc doanh trả hàng. Những quen với cô đều là bó tay, họ còn cho Lê Vạn Sơn cũng tìm đến họ .
Trong lúc , Lê Tinh đành gọi cho Hà Trân.
quen Hà Trân mấy tháng, hai chuyện chủ yếu là về Phàm Phàm, về việc Lê Tinh chăm sóc, quan tâm Phàm Phàm như thế nào, dành thời gian chơi với bé, mua đồ cho bé, tất cả đều xuất phát từ sự chân thành hề vụ lợi, hề mong chờ báo đáp.
Vì thế, Lê Tinh thể nào mở miệng nhờ Hà Trân giúp đỡ một cách vô cớ , nhất là khi đó là chuyện lớn của nhà máy sợi.