"Lê Tinh bây giờ bắt đầu bận rộn , chắc còn bận hơn cả Lục." Điện thoại của Lê Tinh hết pin, thư ký Quách cuối cùng cũng cơ hội chuyện, khỏi nghiêng đầu . " mà Lê Tinh , hôm nay em thật sự khiến bằng con mắt khác. Cái ý tưởng về trung tâm thương mại , lúc cũng giật hồi lâu, ghế sô pha càng nghĩ càng thấy ý tưởng của em triển vọng. Anh cũng tiền, nếu tiền thì cũng đầu tư cho em ."
"Còn nữa, em thể nghĩ cái góc độ dùng sợi bông đổi thành tất thành phẩm để đàm phán hợp tác, khí thế cũng . Cái trận địa hôm nay, đoán là ngay cả chú Lê đến cũng chắc phát huy như em ."
Thư ký Quách khen Lê Tinh còn khoa trương hơn cả Lê Vạn Phong, những lời ý cần tiền, Lê Tinh mà ngại ngần: "Anh Quách quá khen , em cũng nhờ chị Trân và Cố Như giúp đỡ mới thể rõ chuyện , nếu em cũng chẳng thế nào."
Thư ký Quách đồng ý: "Không thể như . Nếu em tự tìm hiểu kỹ về hai vợ chồng ông chủ Ngô, nắm rõ những liệu của họ thì dù cô Hà cô Cố giúp đỡ thì hôm nay cũng khó mà thành công."
"Ông chủ Ngô là , việc thận trọng, vợ thì bốc đồng gan lớn nhưng coi trọng lợi ích, cũng khá tự cao. Em xem lúc cô say rượu nhất định bắt em ăn sầu riêng thì , thật phản ứng của một lúc say rượu ít nhiều cũng phản ánh tính cách của đó. Cô là mạnh mẽ và tự cao, càng khó đối phó hơn. Em thể liên tiếp ký hai hợp đồng, đồng thời thuyết phục cả hai vợ chồng họ, thật sự bản lĩnh, giỏi."
Thư ký Quách liếc Lục Huấn bên cạnh Lê Tinh qua gương chiếu hậu, hỏi : "Cậu Lục, thấy ?"
Từ khi Lê Tinh lên xe, Lục Huấn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, mười ngón đan rời, mặt luôn nở nụ , đôi mắt đen như mực tràn đầy tình ý nhất mực chằm chằm Lê Tinh. Nghe thấy câu hỏi, nụ mặt càng sâu hơn, ngón tay siết chặt những ngón tay thon dài của Lê Tinh, đôi mắt ánh lên ý khuôn mặt tinh tế như sứ của Lê Tinh, vang: "Ừ, giỏi, bản lĩnh, cũng vượt quá dự kiến của , khiến bằng con mắt khác."
Thật sự là vượt quá dự kiến của . Hai vợ chồng Ngô Hữu Lợi khiến bực , mấy kéo cô bàn bạc nữa, tìm nhà máy khác cho cô, cứ theo ý tưởng của cô mà sản xuất hết thành tất, tìm công ty mậu dịch và trung tâm thương mại giúp đỡ. Thế mà cô kiên trì tung hết điểm đến điểm khác, khiến vợ chồng Ngô Hữu Tài trợn mắt há hốc mồm, thể chống đỡ .
Anh mà lòng kích động, tràn ngập một luồng nhiệt huyết, kìm suy nghĩ, cô là vợ của , may mắn là gặp cô sớm.
Nếu bỏ lỡ cô, chắc chắn sẽ là tiếc nuối cả đời của .
Trước khi Ngô Hữu Lợi , còn kéo sang một bên : "Cậu Lục, em gái Tinh Tinh thật sự là một phi thường, nhất định trân trọng cô , như cô tỏa sáng như , dù kết hôn cũng sẽ nhiều thích, kìm mà cô thu hút."
Lúc Ngô Hữu Lợi , cố tình liếc mắt Hà Chấn Sóc đang chuyện với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-385.html.]
Tuy Ngô Hữu Lợi ý châm ngòi, nhưng đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất, cuộc điện thoại lúc nãy trong văn phòng ít nhiều chút mạo vượt giới hạn. Người lăn lộn thương trường nhiều năm thể nặng nhẹ, càng thể hiểu cuộc điện thoại đó ý nghĩa gì.
Không loại trừ khả năng đó tính cách như , theo sự sắp xếp của chị Trân mới tìm lối tắt tạo lợi thế cho cô, đẩy cô một tay, nhưng trong lòng cảm giác nguy cơ.
Điều cũng bình thường thôi, cô sáng ngời như , thể chỉ thấy, chỉ thể đối xử với cô hơn, đến mức tất cả đều thể đoạt mất cô.
"Vợ của thật sự lợi hại." Suy nghĩ trở , Lục Huấn Lê Tinh bằng đôi mắt sâu thẳm.
Mắt sáng ngời, trong đáy mắt tình cảm sâu sắc như biển, mặt Lê Tinh càng nóng hơn, còn chút lâng lâng. Nhớ điều gì, cô khỏi nghiêng nhẹ nhàng với : "Em lợi hại ? Vậy chuyện gì đó, còn giấu em ?"
"Không giấu nữa." Lục Huấn , "Sau chuyện gì cũng giấu em nữa."
Lục Huấn cũng ngại thư ký Quách ở xe, khẽ thu nụ mặt, nghiêm túc xin Lê Tinh: "Chuyện ngày hôm qua là sai, tôn trọng ý kiến của em mà tự ý quyết định. Vợ , xin em."
Anh xin nghiêm chỉnh như khiến lòng Lê Tinh mềm nhũn.
"Được , tha cho , nhưng như nữa nhé." Lê Tinh nhỏ nhẹ , nghĩ đến chuyện định hôm qua, vẫn nhịn mà liếc mắt một cái: "Cũng mệt nghĩ cái chuyện rút vốn sự nghiệp của để bù cho nhà máy sợi, thật là phá của. Nhà một phá của là đủ , nhiều thêm nữa thì chúng sẽ c.h.ế.t đói mất."
Lục Huấn thấy giọng mềm mại của cô thì lòng nóng lên, đến khi thấy câu cuối cùng, giơ tay xoa nhẹ đầu cô, cưng chiều : "Nói bậy gì đó, em phá của ? Vợ chiêu tài lắm, hai ngày kiếm bốn trăm vạn tiền đầu tư, chồng theo kịp."
Hai vợ chồng ngọt ngào đến mức khiến nghẹn chết. Thư ký Quách ở phía một cái lên tiếng phiền họ nữa, mắt rời khỏi phía , chân đạp chân ga tăng tốc.