khi nhắc đến hai , cô do dự. Hà Trân liền hỏi lý do.
Lê Tinh chần chừ một chút kể chuyện họ từng xe đụng, Ngô Hữu Lợi quỵt tiền bồi thường, giở trò gian xảo. Ngô Hữu Lợi quá ham tiền. Vì một khoản nhỏ mà chị thể lật lọng như thế, trong chuyện chọn sản phẩm - một lĩnh vực thể ăn hoa hồng, đảm bảo chị gian lận vì lợi ích cá nhân?
Lê Tinh đem thắc mắc hỏi Hà Trân.
Hà Trân từng gặp đủ loại , chỉ qua đoán vợ chồng Ngô Hữu Tài là kiểu gì. Muốn họ việc tận tâm, chỉ cách biến dự án thành của chính họ.
Chỉ vẫn đủ, còn khiến họ tự bỏ tiền đầu tư – một khoản đủ lớn để nếu mất , họ sẽ xót xa.
Sau khi cả hai bàn bạc, họ quyết định đưa phương án cho vợ chồng Ngô Hữu Lợi và Ngô Hữu Tài đầu tư một trăm vạn trung tâm mua sắm mini, chiếm 10% cổ phần.
Lúc đó, Hà Trân từng với Lê Tinh rằng nếu vợ chồng họ chi tiền thì cần hợp tác, để tránh xảy sai sót chí mạng giữa chừng, thể cứu vãn .
"Sẽ ," Lê Tinh đáp Phạm Trường Hải. "Phương án khác mà em đưa cho Ngô và chị Lợi chỉ một phần trăm hoa hồng từ hợp đồng mà chị Trân chuẩn . Nếu lúc đó chỉ chị Lợi ở đó, chắc chắn chị sẽ nỡ bỏ một trăm vạn để mua 10% cổ phần, nhưng Ngô thì khác."
"Anh Ngô là thận trọng, nhưng cũng tham vọng. Có thể khi gặp giám đốc Hà, Ngô tin em và sẽ ký hợp đồng đó, nhưng khi giám đốc Hà đến, với khí thế của , chỉ cần Ngô tin, chắc chắn sẽ lên con thuyền với chúng ."
"Tuy nhiên, 10% cổ phần thực sự là một con khó chấp nhận đối với Ngô, vì em vẽ một chiếc bánh, tiết lộ một kế hoạch mà chị Trân và em đó. Anh Ngô tự thiện dự án trong đầu và đương nhiên sẽ đồng ý đầu tư một trăm vạn chỉ để chiếm 10% cổ phần."
Lê Tinh xong thì phát hiện bàn ăn trở nên yên tĩnh hơn, đều cô, cô ngại ngùng cúi mặt xuống: "Em là mạo hiểm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-390.html.]
"Không, mạo hiểm," Hà Trân , khen cô: "Tinh Tinh, em giỏi hơn chị nghĩ."
Khả năng ứng biến và tư duy quá tuyệt vời, đầu tiên thể như , đúng là sinh để đàm phán.
"Không , lúc đó bên chị Lợi cũng thúc giục gấp quá, em hết cách, chỉ nghĩ thể kéo dài bao lâu thì kéo, nên em cố tình chậm việc," Hôm nay Lê Tinh nhận quá nhiều lời khen, càng khen cô càng ngại, ngón tay mảnh khảnh gãi gãi má: "Thời điểm giám đốc Hà đến hôm nay cũng đúng lúc, nếu thì việc suôn sẻ như ."
"Còn nữa," Lê Tinh dừng một lát: "Còn cuộc điện thoại mà giám đốc Hà gọi cho nhà máy tất, cũng giúp em nhiều, lúc đó em thực sự bỏ cuộc, ông chủ Ngô quả thực thận trọng, khó thuyết phục."
"Trước đây em còn tưởng giám đốc Hà thực sự một trai mở nhà máy tất, nhưng chị Trân em mới nhận là giả ?" Lê Tinh Hà Chấn Sóc.
Hà Chấn Sóc : "Không là , họ quả thực một nhà máy tất, nhưng xưởng của chỉ hai trăm máy, cũng thực sự thích phương án của cô, từng nghĩ khi nó thì sẽ mua một xưởng riêng ở Thâm Quyến, phát triển nhanh chóng và kiếm tiền."
Lê Tinh ngạc nhiên: "Còn thể như ?"
Lục Huấn liếc Hà Chấn Sóc: "Giám đốc Hà tiền mua sợi bông ?"
Hà Chấn Sóc : " , chị Trân mà. Chị sẵn sàng chi hai ngàn vạn cho em gái mua sợi bông, chắc chắn cũng sẽ vui lòng chi thêm một khoản tiền để mua một cái xưởng chắc chắn lời."
"Hơn nữa, chị Trân hiện tại thiếu tiền, mà thiếu dự án, nếu chị Trân sớm cô một kế hoạch hảo như , lẽ để cô đàm phán với ông chủ Ngô ."
"Là ?" Lê Tinh nhịn Hà Trân. "Vậy lúc đó em nên từ chối giám đốc Hà?"
"Nếu từ chối thì những hợp tác mà em đàm phán đó chẳng cũng đổ bể ," Hà Trân . "Chấn Sóc chỉ bày tỏ rằng phương án của Tinh Tinh thực sự , động lòng và đẩy em một tay để đạt hợp tác càng sớm càng , cũng chuẩn các phương án dự phòng khác, nhưng về chuyện thì em sai, một khi chọn hợp tác với ông chủ Ngô thì kiên định, điều cũng sẽ khiến đối tác tin tưởng em hơn, điều tối kỵ nhất bàn đàm phán là thái độ kiên quyết."