Không ai ngờ rằng, Lê Tinh chỉ bằng sức lực của một thể khiến ông chủ mới tức giận bỏ .
Mọi trong văn phòng , nhất thời nên gì.
Hai ngày nay họ Trương Hòa Bích hành hạ đến khổ sở, chỉ mong họ trút giận, nhưng bây giờ quyền lực ở tòa nhà đổi, chỉ cần họ sai sót thể sẽ sa thải ngay lập tức, tiền bồi thường ít đến đáng thương, họ giống Lê Tinh, gia đình điều kiện, quan tâm đến công việc , họ đều gia đình lo toan, thể tùy hứng bừa.
Không ai trong văn phòng dám lên tiếng, mấy trưởng phòng mạnh ai nấy lo, giả vờ như chuyện gì xảy , ai về phòng nấy, nhưng trưởng phòng Lý của phòng tài vụ thì thể trốn tránh chuyện .
Ông văn phòng im phăng phắc, còn bầu khí hài hòa như đây, bước đến mặt Lê Tinh : "Tinh Tinh, cô đến văn phòng một lát."
Phương Tình bên cạnh thấy lời liền hoảng hốt, cô mấp máy môi định gì đó, nhưng khi thấy ánh mắt của trưởng phòng liếc qua rụt cổ , dám gì.
"Vâng, cháu , trưởng phòng." Khi Lê Tinh mới bách hoá sáu, trưởng phòng Lý giúp đỡ cô nhiều, mấy năm nay cũng quan tâm đến cô, về cơ bản những phúc lợi và đãi ngộ nào thể tranh thủ cho cô ông đều cố gắng, cô thể đoán lý do trưởng phòng Lý gọi cô, bèn đáp một tiếng.
Trưởng phòng Lý thấy cô đồng ý, về phía văn phòng.
Lê Tinh theo bóng lưng ông , lấy chìa khóa từ trong túi áo khoác mở ngăn kéo bàn việc, lấy lá đơn xin nghỉ việc mà cô sẵn từ khi quyết định mua nhà , dậy theo.
Toàn bộ bách hoá sáu, ngoại trừ văn phòng của giám đốc và Trương Hòa Bích, văn phòng của các trưởng phòng khác đều nhỏ, chỉ mười mét vuông, văn phòng của trưởng phòng Lý ở góc trong cùng, đây cũng là nơi lạnh nhất, bước cảm thấy nhiệt độ hạ xuống đột ngột so với bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-397.html.]
Mới tháng 12, trưởng phòng Lý mặc áo khoác dày.
Bước văn phòng, trưởng phòng Lý đến bàn việc xuống, thấy Lê Tinh , ông chỉ chiếc ghế bàn việc:
"Ngồi ."
Lê Tinh chiếc ghế gỗ nhỏ bong tróc sơn mặt, suy nghĩ một lát đưa tay kéo ghế xuống.
Trưởng phòng Lý cô, khẽ thở dài, "Tinh Tinh, lúc nãy cô thực sự quá kích động , gia đình cô điều kiện, chú hai cô là giám đốc của bách hoá một, chồng cô thì kinh doanh đồ điện, nhưng ông chủ Lương là giàu bình thường, thể đắc tội ."
"Cậu đến từ Cảng Thành, theo ăn lớn, kinh doanh bất động sản, bây giờ còn chuẩn mở tụ điểm ca múa nhạc Thiên Đường Nhân Gian ở Ninh Thành, thuê bộ quầy hàng của bách hoá sáu là vì..."
Trưởng phòng Lý dừng một chút, rốt cuộc tiện nhắc đến chuyện của Trương Hòa Bích, ông nắm chặt bàn tay, lấy một tờ đơn xin nghỉ phép từ trong ngăn kéo đưa cho cô: "Bây giờ cô hãy điền đơn xin nghỉ phép , lát nữa sẽ với giám đốc Trương là mất đơn xin nghỉ của cô, như cô sẽ tính là trốn việc."
" sẽ cố gắng hết sức để xin cho cô chuyển công tác, cô hãy tìm chú hai cô xem, thể sắp xếp cho cô bách hoá ba hoặc bách hoá bốn ."
Có chút ngoài dự đoán, Lê Tinh tưởng rằng trưởng phòng Lý sẽ với cô một tràng về sự khó xử của ông , bảo cô nhanh chóng nghỉ việc, dù cuối tháng công việc của cô cũng thành, chỉ còn sổ sách của hai ngày nay, xử lý cũng , coi như cô nghỉ việc từ tháng là .
Lê Tinh cúi đầu tờ đơn xin nghỉ phép mặt, ngày tháng xin nghỉ đều điền đầy đủ, cô chỉ cần ký tên là , như Trương Hòa Bích sa thải cô cũng trả cho cô đủ tiền bồi thường.
Chỉ là như trưởng phòng cũng đắc tội với Trương Hòa Bích, Lê Tinh trưởng phòng Lý, ông tuổi, còn bon chen nữa, chỉ yên việc ở bách hoá sáu cho đến khi nghỉ hưu.