THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:02:33
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân viên bán hàng ở quầy mỹ phẩm và thú nhồi bông bên còn bỏ mặc khách hàng bên cạnh, hào hứng gọi Lê Tinh: "Trời ơi, Tinh Tinh, lâu lắm gặp em, hơn một tháng đấy. Chị hôm còn chuyện với , em mua sắm đời ở bách hóa tổng hợp khác, mà quên mất bọn chị ở bách hóa tổng hợp hai ."
" , em mua kem dưỡng da ngọc trai ? Sau đó hàng chị giữ cho em, em còn lấy ?"
"Bên chị cũng , em thích gấu trúc nhỏ ? Có mẫu mới ăn lá trúc, lông xù mềm mại, sờ thích lắm, chị giữ cho em , xem ?"
Có hai nhắc đến chuyện giữ hàng, những khác cũng nhớ liền gọi cô. Thế là ở lối vang lên giọng trong trẻo ngọt ngào của cô: "Muốn ạ, ạ, em xem thử ạ..."
Tiếp đó, Lục Huấn thấy cô như một chú ong nhỏ cần mẫn chạy khắp các quầy hàng, chỉ thấy tà váy bay phấp phới trong trung, tốc độ nhanh đến mức khác khó lòng đuổi kịp.
Nhìn cô như , Lục Huấn thoáng chốc lo lắng giúp cô thanh toán thế nào. May mà Lê Tinh lâu đến bách hóa hai, nhiều thứ mua, cộng thêm đều gọi cô, cô thật sự bận xuể nên cứ mỗi quầy hàng chọn xong đồ, cô nhờ các chị nhân viên xuất hóa đơn gói hàng, chạy sang quầy khác, định bụng khi nào xong xuôi sẽ thanh toán một thể.
Lục Huấn theo cô lượt thanh toán từng món.
Đến khi Lê Tinh chọn xong hết thứ, lấy đồ và trả tiền, nhận câu trả lời giống từ các chị nhân viên: "Đồ của em bạn trai em cầm , tiền cũng trả ."
Còn chị trêu chọc cô: "Tinh Tinh, bạn trai đấy."
Lê Tinh đỏ mặt đầu , mới chú ý đến tay Lục Huấn xách hai túi lớn, chắc là gom hết đồ cô mua chung.
Ớ Hậu Quê
Mỗi bắt đầu mua sắm, Lê Tinh sẽ còn để ý đến những thứ khác, trong đầu chỉ : , , mua. Mua quá đà, cô quên mất Lục Huấn, nào ngờ vẫn luôn theo cô, thu dọn "bãi chiến trường", lấy đồ và trả tiền...
"Sao trả tiền ?" Muốn giải thích nhưng giải thích từ , ấp úng mãi, nửa ngày Lê Tinh mới thốt một câu. Cô cúi đầu chằm chằm túi đồ tay , dám đôi mắt đang mỉm của .
"Hết bao nhiêu ?" Cuối cùng Lê Tinh cũng ngẩng đầu , lát nữa cô đưa tiền cho .
Lục Huấn thoáng qua vành tai ửng hồng của cô, trả lời câu hỏi, chỉ mỉm hỏi : "Còn mua gì nữa ? Lên tầng hai tầng ba?"
Tầng một Lê Tinh chỉ mua một thú nhồi bông, đồ trang trí nhỏ, mỹ phẩm, ví nhỏ,... quần áo giày dép gì đó đều mua. Nhìn tình hình "càn quét" của Lê Tinh, chắc chắn cô sẽ bỏ qua những thứ đó.
Anh chịu .
Lê Tinh suy nghĩ một chút, đồ cô mua đại khái đều giá, lát nữa tính toán cũng , cô hỏi nữa, ngón tay nhẹ nhàng kéo dây túi xách, : "Lên tầng hai ."
Tầng hai của bách hóa hai là một siêu thị lớn, bên trong đủ loại thực phẩm tươi sống, thực phẩm chức năng,...
Lê Tinh tiên đến khu vực bánh kẹo lấy một hộp sô cô la, đó đến khu vực thực phẩm chức năng lấy một hộp bột protein và một hộp bột canxi.
Lục Huấn ngờ cô mua những thứ , khỏi hỏi: "Đây là mua cho bác Lê và ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-40.html.]
"Vâng, cho và chị dâu ."
Lê Tinh gật đầu, đây chuyện gì thể . Thấy Lục Huấn vẻ nghi hoặc, cô giải thích:
"Mẹ đó ngã gãy tay vẫn khỏi hẳn, uống bột canxi thể giúp xương cốt mau lành. Chị dâu thì nổi mề đay mãn tính, cũng là uống cái thể tăng cường sức đề kháng, cải thiện thể trạng."
" cũng hiệu quả , cứ thử xem , nhỡ tác dụng thì . Không tác dụng thì cứ coi như uống nước ."
Lê Tinh : "Lúc mới mua về, sợ và chị dâu uống sẽ thấy khó chịu, nên tự pha mỗi loại một bát uống thử. Phải là, vị cũng khá ngon."
Bách hóa hai khi sửa sang , đèn lắp đặt đầy đủ, Lê Tinh kệ hàng, cả trắng đến phát sáng. Đường nét tinh xảo khuôn mặt ánh đèn càng thêm xinh tuyệt trần, dáng vẻ tinh nghịch khi càng thêm thu hút.
Lục Huấn cô, ánh mắt ôn hòa vô thức trở nên dịu dàng: "Hai hộp đó đủ ? Có cần lấy thêm hai hộp nữa ?"
"Đủ , một hộp đủ uống một tháng, hết tháng mua, nếu mua nhiều về sẽ mắng."
Lê Tinh đưa tay định ôm hai hộp đó thanh toán, bên cạnh cô, Lục Huấn nhanh tay hơn một bước lấy hai hộp đó "để ", sải bước dài xoay đến chỗ thu ngân.
Cũng giống như lúc nãy ở lầu, nhanh chóng trả tiền. Nợ nhiều sợ phiền, Lê Tinh cũng tranh với .
Đi ngang qua quầy bán móc khóa và một đồ trang trí nhỏ, Lê Tinh chọn cho mỗi đàn ông trong nhà một chiếc móc khóa. Mua xong đồ cho trong nhà, Lê Tinh và Lục Huấn lên tầng ba xem quần áo, giày dép và túi xách.
Tình hình ở tầng ba cũng gần giống tầng một, lên gọi cô, mời cô thử quần áo, phối túi xách giày dép.
Lục Huấn bao giờ nghĩ rằng một thể chào đón như ở bách hóa tổng hợp. Cô như "ngôi vây quanh", các nhân viên bán hàng vốn thường thờ ơ vây lấy, liên tục gọi "Tinh Tinh, Tinh Tinh", phối đồ cho cô, thiết đẩy cô phòng thử đồ.
Chú ý thấy cùng Lê Tinh, họ còn bỏ mặc khách hàng đang chọn đồ để chào hỏi : "Anh là bạn trai của Tinh Tinh ?"
"Tinh Tinh nhà chúng , đối xử với em đấy nhé."
Lục Huấn từng thời gian hợp tác với bách hóa tổng hợp hai, đại khái cũng hiểu rõ tình hình cơ bản của các nhân viên bán hàng ở đây, hầu như ai cũng chút "lai lịch", điều cũng khiến họ thường tỏ thờ ơ với khách hàng. Anh khỏi tò mò về việc Lê Tinh thế nào mà thiết với họ như .
Chị bán hàng như sự tò mò của , chủ động giải thích cho : "Chúng quen Tinh Tinh cũng bảy tám năm , lúc đó hình như em mới mười bốn, mười lăm tuổi, là trai đưa em đến. Váy múa của em rách một lỗ to, mắt sưng húp như thể tủi lắm, trông tội nghiệp. thấy trai em xót đến mức mắt cũng đỏ hoe."
"Bị tủi khi học múa ?"
Lục Huấn từng ông nội nhắc đến việc cô múa, đoàn trưởng đoàn ca múa Đông Phương đó còn đích đến nhận cô đoàn, nhưng cụ thể thế nào thì ông nội . Trước đây chỉ loáng thoáng để tâm lắm, bây giờ chị bán hàng nhắc đến, khỏi nghĩ, rốt cuộc lúc đó cô chịu tủi gì, nếu năng khiếu múa như , tại tiếp tục theo đuổi...
Nghĩ đến đôi mắt sáng ngời ướt đẫm vì tủi , trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó tả.
"Cụ thể cũng ." Chị bán hàng xua tay. "Lúc đó Tinh Tinh hoạt bát như bây giờ, em bao giờ lên tiếng, chỉ gật đầu hoặc lắc đầu. Sau chắc là thiết với chúng , mới dần dần chịu mở miệng. Cô gái bụng lắm, đôi khi chúng chuyện phiếm nhắc đến chuyện gì buồn phiền, em đều giúp chúng nghĩ cách. Phải là, đầu óc em nhanh nhạy lắm, cách nào em đưa cũng hiệu quả..."