Nếu là Thiên Tứ, Lê Tinh sẽ trực tiếp đưa thằng bé ngoài, nhưng tình hình của Phàm Phàm chút đặc biệt, ngoài đương nhiên chú ý nhiều hơn, vệ sĩ cùng, Hà Trân ở đó thì càng yên tâm hơn.
Hà Trân thấy Lê Tinh quên chuyện hứa với Phàm Phàm, nụ mặt chị càng đậm hơn, : "Chị đang định chuyện với em, trưa nay chị ngoài, Phàm Phàm chị ngoài gặp em, thằng bé còn nắm c.h.ặ.t t.a.y chị buông, chị dỗ dành nó lâu, chúng xong việc sẽ về đón, nó mới buông tay chị , ngoan ngoãn chơi xếp hình với lão Phạm."
"Vậy chị Trân, chúng về đón Phàm Phàm luôn, dạo phố, hôm nay ngày cuối tuần, bách hoá tổng hợp đông , thích hợp để dạo."
Lê Tinh ngờ Phàm Phàm nhớ đến chuyện , cô đưa tay lên xem đồng hồ, về phía Lục Huấn: "Chiều nay còn bận rộn đúng ? Em xe của chị Trân là . Muộn quá , lẽ em đến chỗ chị dâu cả , xong việc thì đến đón em, chúng về nhà ăn cơm."
Lục Huấn quả thực còn , buổi sáng chỉ mấy tiếng đồng hồ, cũng chỉ mới qua mấy công trường, sắp xếp một công việc; đội xe, trạm thu mua, chỗ đánh bắt còn đến, đến đó một chuyến, tiện thể chia tiền cho mấy của tháng .
Hiện tại bên Hồng Thái Dương đang nghiên cứu phát triển sản phẩm mới, bất ngờ chế tạo một chiếc máy sấy thể sấy khô nhanh chóng, đưa đến Thượng Hải bán thử, hiệu quả tệ, cộng thêm doanh của bàn là điện, nồi điện, chảo điện, máy sấy tóc tăng lên, thể tự trang trải chi phí, nghiên cứu phát triển điều hòa và máy sưởi giá rẻ, cần đầu tư thêm tiền .
Vì , ngoại trừ tiền thu từ việc nhập thép phế liệu ở phía Bắc đều dùng để xây nhà, mua đất, tiền lợi nhuận từ mấy nơi họ đều thể chia mang về nhà.
Đây vốn là tiền chuẩn để mua toà nhà cho cô, bây giờ Hà Trân bỏ tiền , mặc dù trong đó một phần là tiền chị đầu tư, nhưng phần tiền còn nhanh chóng chuyển cho cô.
Còn mấy chỗ đầu tư cá nhân của , cũng mấy tháng chia tiền, thu tiền, đó là tiền tiêu vặt cho Lê Tinh.
Đã đầu tháng vẫn mang tiền về nhà, lát nữa cô tưởng thiếu tiền. Chỉ là như , sẽ thể dạo phố cùng cô, khỏi cúi đầu Lê Tinh.
Cô thực sự sợ lạnh, cũng sợ gió, mới một lúc khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô gió thổi đỏ ửng, chóp mũi cũng ửng đỏ, cần sờ cũng gò má cô lúc chắc chắn đang lạnh cóng.
Anh đưa tay vuốt quần áo cho cô, vén những sợi tóc gió thổi quấn mặt và môi tai cô, dặn dò: "Vậy lát nữa sẽ đến đón em, tiền của chị Trân lát nữa đến trạm thu mua sẽ bảo kế toán chuyển qua, em cần đến ngân hàng, nếu em thấy lạnh thì về nhà quần áo, mặc áo khoác lông vũ."
"Biết , sẽ lạnh , thời gian ở bên ngoài nhiều." Lê Tinh đút hai tay túi, ôm chặt cổ áo mà vuốt .
Thực sự lạnh, cô ở bên ngoài chịu nữa, vội vàng khoác tay Hà Trân lên xe, vẫy tay với Lục Huấn: "Được , chúng em đón Phàm Phàm đây, lái xe chậm thôi, nhớ xong việc đến đón em nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-414.html.]
"Được, xong việc sẽ đến đón em."
Giọng cô trong trẻo, lanh lảnh, khiến Lục Huấn cảm thấy ấm lòng, mỉm đáp cô, Hà Chấn Sóc lên xe khởi động xe , mới lên xe của .
"Hai tình cảm thật ." Chuyến Hà Trân Hà Chấn Sóc cùng, nên mang theo tài xế cũng mang theo vệ sĩ, Hà Chấn Sóc lái xe phía , Lê Tinh và Hà Trân phía , thấy xe Lục Huấn một đoạn xa mà Lê Tinh vẫn ngừng đầu , Hà Trân nhịn .
"Cũng tạm ạ, chủ yếu là đối xử với em." Xe xa còn thấy nữa, Lê Tinh thẳng , chút ngượng ngùng , nhưng đôi mày thanh tú, xinh vui vẻ cong lên.
Hà Chấn Sóc về băng ghế qua gương chiếu hậu, nhanh chóng thẳng về phía , đạp ga tăng tốc.
Xe nhanh chóng lái đến biệt thự nhà họ Hà, khi đến nơi, Phàm Phàm ghế sofa trong phòng khách đợi họ, tay cầm chiếc xe mô hình màu đỏ mà Lê Tinh tặng cho bé hôm qua, cũng tháo , thấy họ phòng khách liền dậy.
Lê Tinh đến, bé lập tức nắm lấy hai ngón tay của Lê Tinh, chờ để ngoài.
Phạm Trường Hải, bỏ một đống công việc ở nhà để chơi với con trai nhưng con trai ghét bỏ, thấy vợ về thì than thở: "A Trân, cuối cùng các em cũng về , Phàm Phàm đợi các em từ lâu, chơi xếp hình với thằng bé, nó cũng chơi, ghế sofa nhúc nhích, vẫn là ăn cơm đàng hoàng thì các em sẽ về, nó mới chịu đến bàn ăn ăn một bát cơm nhỏ, đó ghế sofa."
"Đó là do thường ngày ít dành thời gian cho thằng bé." Tâm trạng Hà Trân vui vẻ, kiên nhẫn chồng xong đáp . Bên Phàm Phàm giơ tay hiệu, ý giục: 【Đi thôi.】
Hà Trân liếc mắt một cái liền nhận , cũng còn tâm trạng dỗ dành chồng nữa, với Lê Tinh: "Phàm Phàm đang giục , chúng thôi."
Nhớ đến chuyện Lục Huấn dặn Lê Tinh quần áo khi , chị hỏi: "Tinh Tinh lạnh ? Chị áo khoác, là khoác tạm nhé?"
Lê Tinh vội : "Không cần chị Trân, em lạnh, trời còn tuyết, em mặc áo lông vũ , nếu càng khó chịu lạnh hơn."
Vẻ mặt kháng cự của Lê Tinh rõ ràng, Hà Trân mỉm , nghĩ rằng cơ hội họ ngoài quả thực ít, cũng ép, "Vậy , chúng bách hoá tổng hợp nhé?"
"Vâng, ạ." Lê Tinh đáp một tiếng.
Phàm Phàm mong chờ dạo phố từ sáng sớm, vệ sĩ và tài xế trong nhà đều đợi sẵn, Hà Trân phòng ngủ lấy cho Phàm Phàm một chiếc áo khoác dày mặc , ba nhanh chóng xuất phát.
Phạm Trường Hải cùng, từ khi con trai trở về, còn cùng con trai ngoài, Hà Trân cho, cảm thấy phụ nữ dạo phố mà đàn ông cùng thì tiện, Phạm Trường Hải đành từ bỏ ý định, kéo Hà Chấn Sóc trở về lên tầng lửng chơi bi da.