THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-07-08 03:05:11
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mấy bách hoá tổng hợp thì toà nhà một là lớn nhất, an ninh ở đó cũng tương đối , quan trọng nhất là đồ dùng cho trẻ em ở đó đều cùng một tầng, Lê Tinh cũng quen thuộc với các chị bán hàng ở đó, chỉ cần chào hỏi một tiếng họ sẽ đến phiền, cho nên đoàn thẳng đến bách hoá một.

Không ngày cuối tuần, trời lạnh, bách hoá một khá vắng vẻ, vì là đưa Phàm Phàm mua đồ, họ thẳng đến tầng lầu khu đồ dùng cho trẻ em, nơi càng vắng vẻ hơn, gần như khách hàng, ngược thích hợp để dạo.

Lê Tinh mới mua tòa nhà, còn mua theo cách mà mong , tâm trạng vui vẻ thôi, cô chào hỏi các chị bán hàng xong liền thả lỏng, kéo Phàm Phàm thẳng đến khu đồ dùng cho trẻ em, thấy thứ gì cũng mua cho Phàm Phàm.

Xe đồ chơi, gấu bông, s.ú.n.g lục đồ chơi, đồ ăn, đồ dùng, quần áo, chỉ cần là thứ mà Phàm Phàm thể dùng đến hoặc thích, cô đều lấy.

Cô còn cầm những thứ đó lên hỏi Phàm Phàm: "Phàm Phàm, con thích ?"

"Chiếc xe đồ chơi giống với chiếc xe mô hình ở nhà, chiếc thể chạy bằng pin mặt đất, còn thể lên dây cót, mua về nghiên cứu ?"

"Còn con gấu bông , thể phiên ôm con với con thú mà cô mua cho con ở nhà, ở nhà cô cũng đầy gấu bông giường, cô đều phiên ôm..."

Phàm Phàm vốn dĩ còn chút căng thẳng, nhưng Lê Tinh dạo bách hoá tổng hợp giống như dạo trong nhà , vui vẻ thoải mái vô cùng, mỗi khi lấy cho một món đồ đều hỏi một tiếng, dáng vẻ tươi , rạng rỡ của cô khiến cũng thấy vui lây, Phàm Phàm cũng dần dần thả lỏng, đôi mắt dõi theo những món đồ mà Lê Tinh lấy.

Lê Tinh từ khi Thiên Tứ đời mua đồ cho trẻ con, cô hiểu rõ trẻ con sẽ thích gì, cộng thêm gu thẩm mỹ độc đáo của cô, những món đồ cô lấy quả thực món nào mà Phàm Phàm thích, chẳng mấy chốc Phàm Phàm ôm đầy tay, cầm nữa liền đưa cho Hà Trân cầm giúp.

Trước đây Hà Trân đưa Phàm Phàm dạo trung tâm thương mại ở Cảng Thành, thằng bé ở đó nửa ngày cuối cùng cũng chỉ mua cho Lê Tinh một chiếc kẹp tóc, cô chọn thêm cho con trai những thứ mà nó thể cần, Phàm Phàm đều xem, về nhà.

Không ngờ con trai cùng Lê Tinh nhiệt tình đến , Hà Trân xúc động vô cùng, cô đưa những món đồ trong tay cho vệ sĩ cầm, cố gắng học theo cách của Lê Tinh lấy đồ cho con trai.

rõ lắm ngoài xếp hình lego thì Phàm Phàm còn thích gì khác, phụ nữ mạnh mẽ, xử lý công việc kinh doanh hàng trăm hàng ngàn vạn tệ mà mặt đổi sắc, ở khu đồ dùng cho trẻ em cảm thấy khó khăn.

Lê Tinh bên cạnh , liền đưa cho chị một con vịt con lông xù đặc biệt, tiếp tục chọn đồ tự nhiên với chị : "Chị Trân, chị hỏi Phàm Phàm xem thích con vịt con ? Thiên Tứ thích con , mấy hôm còn bảo em mua cho nó."

Hà Trân về phía tay Lê Tinh, là một con vịt con giống thật, hai mắt hé mở, Hà Trân ôm tâm lý thử xem , nhận lấy, xoay học theo dáng vẻ của Lê Tinh, nửa xổm xuống, ngang tầm mắt với Phàm Phàm, hỏi: "Phàm Phàm, con vịt đáng yêu ? Có mua một con về ? Cô Tinh Tinh bé Thiên Tứ nhà cô , chính là đứa bé mà con đến nhà cô Tinh Tinh gặp , cũng thích con , con thích ?"

Hà Trân xong, đột nhiên cảm thấy căng thẳng, cô chằm chằm Phàm Phàm, dám thở mạnh.

Phàm Phàm , do dự hai giây nhận lấy ôm lòng, còn đưa một tay lên hiệu: [Cảm ơn, .]

Bây giờ là tháng 12, tháng 7 họ tìm Phàm Phàm, tròn 4 tháng mà Phàm Phàm vẫn gọi bố .

Hà Trân bật ngay tại chỗ, nước mắt tuôn rơi, xúc động gọi Lê Tinh: "Tinh Tinh, Tinh Tinh, em thấy ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-415.html.]

"Phàm Phàm, Phàm Phàm nó , nó gọi chị là !" Vành mắt Hà Trân đỏ hoe, nhưng mặt nở nụ rạng rỡ, kìm , sợ dọa con trai, vội vàng che miệng .

Lê Tinh thấy, lúc nãy cô cũng lo lắng sợ Phàm Phàm nhận con vịt thì Hà Trân sẽ thất vọng.

Hà Trân đối xử với cô, cô cũng Hà Trân , như ý nguyện, ngờ Phàm Phàm nhận lấy, còn bày tỏ sự cảm ơn, quan trọng nhất là ngón trỏ tay của Phàm Phàm dựng thẳng, đầu ngón tay đặt lên môi, đó là tiếng "".

Thực sự quá bất ngờ và vui mừng, Lê Tinh ở bên cạnh cũng đỏ hoe vành mắt.

"Em thấy , chị Trân, chị yêu thương Phàm Phàm, thằng bé đều ." Lê Tinh lấy khăn tay từ trong túi đưa cho Hà Trân, mỉm , mỉm hiệu với Phàm Phàm [Con giỏi lắm!]

Phàm Phàm đáp , chỉ đôi mắt to tròn sáng hơn một chút, nếu kỹ, thể thấy khóe môi bé khẽ cong lên một chút.

Cậu bé đang cố gắng mỉm .

"Phàm Phàm, con còn thích gì nữa ? Mẹ mua cho con!" Hà Trân nhận lấy khăn tay mà Lê Tinh đưa cho, lau nước mắt mặt, một lúc mới bình tĩnh , đầu mỉm Phàm Phàm.

Lần cô cũng cần Lê Tinh giúp nữa, tự cố gắng lựa đồ cho Phàm Phàm, lấy những thứ mà con trai thể thích, Phàm Phàm đó đều nể mặt mà nhận lấy, cầm nữa thì đưa cho vệ sĩ, Hà Trân hận thể mang cả bách hoá một về, chọn đến khi Phàm Phàm lắc đầu chọn nữa, cô mới tình nguyện mà dừng tay.

Khi nhân viên của bách hoá giúp đóng gói đồ, Lê Tinh lấy thẻ thanh toán, Hà Trân ngăn cô : "Tinh Tinh, để chị thanh toán, hôm nay Phàm Phàm gọi chị là , chị thực sự vui, gì đó, vì để chị thanh toán, đưa Phàm Phàm ngoài thì em thanh toán cho thằng bé."

Hà Trân như , Lê Tinh tiện tranh cãi với chị , cô thể thấy Hà Trân đang vui vẻ, phấn khích, cô thể ngăn cản một bày tỏ tình yêu với con , cô cất thẻ , : "Vậy cũng , chị Trân thanh toán, em tranh với chị."

"Cảm ơn em, Tinh Tinh." Hà Trân mỉm vỗ nhẹ tay Lê Tinh, lấy thẻ .

Thanh toán xong, tâm trạng của Hà Trân càng vui vẻ hơn, còn vui hơn cả khi chị đưa Thịnh Bách lên sàn chứng khoán năm đó, chị một bụng tâm trạng kích động chỗ giải tỏa, thấy Phàm Phàm ý về nhà, bách hoá một đông thích hợp để dạo, chị kéo Lê Tinh tiếp tục khắp nơi mua sắm.

Lê Tinh hôm nay vốn dĩ cũng dạo cho thoải mái, Hà Trân kéo cô , cô cũng theo.

Hai gu thẩm mỹ tệ, tụ tập cùng mua túi xách, mua quần áo, mua giày dép, mua trang sức, chị giúp em chọn, em giúp chị chọn, thể vui vẻ hơn.

Cứ như bất tri bất giác cả buổi chiều trôi qua, chọn đến cuối cùng, Lục Huấn nhắn đến máy nhắn tin của cô, cô trực tiếp mượn điện thoại của Hà Trân bảo Lục Huấn đến bách hoá một đón cô.

Đợi đến khi Lục Huấn đến quầy thu ngân, liền thấy cô vợ quá tay mua sắm của đang chằm chằm đống túi mua sắm chất đầy mặt đất, một xe đẩy cũng chứa hết, vẻ mặt khó xử, nhận thấy đến gần, cô ngẩng đầu lên chút khổ não gọi: "Ông xã!"

Lục Huấn lâu thấy Lê Tinh mua sắm như thế , khẽ nhướng mày, rút từ trong túi quần chiếc thẻ mà mới lấy về đưa cho cô, : "Mua xong ? Hôm nay chia tiền , cho em tiền tiêu vặt."

Loading...