THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-07-08 03:08:58
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông cũng hiếm khi về nhà mà phòng lách, cầm một tập liệu ghế sofa trong phòng khách, đeo chiếc kính lão mà Lê Tinh mua cho, xem liệu nghiên cứu chờ đợi.

Lê Chí Quốc vẫn đang nghiên cứu linh kiện máy móc bàn, từng cái một đối chiếu model. Bên cạnh, Lê Hà Dương cầm chiếc điện thoại di động, đang chuyện với ai mà giọng ồn ào, Lê Chí Quốc thể đối chiếu model linh kiện phù hợp, nhịn cau mày, quát hai tiếng, bảo ngoài mà gọi.

Thiên Tứ đang bố bắt học thuộc lòng bài thơ thấy, đôi mắt tròn xoe đảo một vòng, với Lê Chí Quân: "Bố ơi, bố thấy , bác cả bảo ồn ào, con học thuộc trong lòng xong ."

"...... Bố thấy, nhưng bố nếu con còn thuộc, cây chổi lông gà mà đưa cho bố sẽ quất m.ô.n.g con." Lê Chí Quân đứa con trai ngày càng tròn trịa trong mùa đông, mặt biểu cảm .

"...... là một bố nhẫn tâm, vẫn là cô út của con , tối nay con sẽ bỏ nhà , đến nhà cô út ngủ!" Thiên Tứ liếc khuôn mặt vô tình của bố lẩm bẩm, thấy Lê Chí Quân giơ cây chổi lông gà trong tay lên, bé nhanh chóng đầu hàng, miệng líu lo : "Một con cừu non..."

Ngập ngừng, lắp bắp, cuối cùng cũng thuộc bài "Một con cừu non".

Vừa xong liền thấy tiếng mở cổng sắt ngoài sân, bé phấn khích kêu lên một tiếng: "Cô út của con về !" vội vàng chạy ngoài.

Lê Chí Quân ném cây chổi lông gà tay xuống bàn, cũng ngoài.

Hôm nay Lê Tinh mua ít đồ, cả nhà đều , cùng Lục Huấn xách túi lớn túi nhỏ sân.

Thiên Tứ chạy ngoài thấy, bé lớn tiếng gọi cô út, dượng út, vội vàng cùng trai Lê Hà Dương chạy đến bên cạnh giúp cô xách đồ.

"Cô út, hôm nay cô dạo phố ạ?"

" , còn mua cho con quần áo mới, đồ chơi mới, nhưng con qua bài kiểm tra đánh vần ? Chưa qua thì tạm thời thể cho con, qua mới ."

Đồ đạc thực sự quá nhiều, Lục Huấn một cầm hết, Lê Tinh cũng cầm ít, chút mỏi tay, Thiên Tứ và Lê Hà Dương đến giúp đúng lúc, cô đưa cho mỗi một túi, hỏi Thiên Tứ.

Thiên Tứ ôm túi mua sắm vội vàng : "Qua , qua , con nãy còn học thuộc lòng bài thơ, ngoan!"

Một tiếng " ngoan" cao vút, Lê Hà Dương ở bên cạnh vạch trần bé: "Cô út đừng , nãy thím hai còn tức giận đến mức lấy chổi lông gà cho chú hai . Ngốc c.h.ế.t , bài 'Một con cừu non' cũng thuộc!"

Thiên Tứ hài lòng vì trai vạch trần , bé bĩu môi: "Anh Hà Dương, như chứ, lúc nãy còn bác cả mắng mà: Lê Hà Dương! Con gọi điện thoại thì gọi, lớn tiếng như gì, còn nữa, bỏ mấy câu chửi thề của con , thu chân cho bố, đừng đặt lên bàn!"

Giọng trẻ con bắt chước giống y như thật.

Lê Hà Dương tức giận đánh bé, nhưng ngại cô út ở đó nên dám, chỉ thể trừng mắt lườm, Thiên Tứ cũng sợ, mặt mặt quỷ lè lưỡi với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-420.html.]

Lê Tinh nhịn , Lục Huấn bên cạnh cũng nở nụ .

Trong nhà trẻ con chính là náo nhiệt, đợi con của họ sinh chắc chắn sẽ càng náo nhiệt hơn.

Đám vui vẻ náo nhiệt trong nhà, Lê Hà Dương và Thiên Tứ háo hức xách những món đồ mà Lê Tinh mua về đến bàn ăn để chia.

Của , của chị, của ông bà, của con, của em, giống như trẻ con chơi đồ hàng .

Lê Tinh cũng quản họ, đến cửa bếp chào , chị dâu cả và chị dâu hai, thấy sắp ăn cơm nên cần cô giúp đỡ, cô bèn đến gần ghế sofa chỗ Lê Vạn Sơn và những khác, xuống bên cạnh Lục Huấn.

Lê Tinh và Lục Huấn đến, Lê Vạn Sơn xem liệu nữa, Lê Chí Quốc cũng thu dọn linh kiện bàn , chào hỏi Lục Huấn.

Lê Chí Quân rửa tay, định gọt hoa quả cho em gái ăn.

Lê Tinh xuống, Lê Vạn Sơn quan tâm hỏi cô: "Đến Ô Thị quen ?Ngồi xe mấy tiếng liên tục mệt ?"

Lê Vạn Sơn đây cũng quan tâm đến con gái, nhưng ông là giỏi biểu đạt, ít khi bộc lộ cảm xúc như , chút kiềm chế , ông liên tục hỏi, nhắc đến chuyện cô bỏ một trăm vạn tệ để quảng cáo:

"Quảng cáo bố thư ký Quách , bố gọi điện thoại cho chú hai con, chú sắp xếp cho con một điểm bán hàng ở bách hoá một, ngoài còn tìm cho con một vài vị trí ở mấy tòa nhà cung ứng ăn hơn."

"Đến lúc đó con cần tuyên truyền gì, áp phích, tờ rơi, cứ đưa nội dung cho chú , chú sẽ tìm xưởng in cho con."

"Vâng, ạ, thì con yên tâm , đến lúc đó con sẽ liên hệ với chú hai." Lê Tinh trở về cũng là chuyện với Lê Vạn Sơn, cô đáp một tiếng hỏi Lê Vạn Sơn: "Sợi bông hôm nay gửi ạ? Con bàn bạc xong với ông chủ Ngô, gửi hàng là ông sẽ chuyển một phần tiền qua, tiền đủ để giải quyết vấn đề của nhà máy ? Nếu đủ thì con sẽ tìm chị Trân xoay xở."

"Đủ , đủ , cần xoay xở, lô sợi bông con bán giá , tiền thu về trả tiền bông và sợi polyester, còn thể mua thêm hai dây chuyền sản xuất. Ngoài , nhà máy sợi bên chúng bán sợi bông, hôm nay bố phát thông báo mua cổ phần nội bộ, đều tích cực hưởng ứng, tiền đủ để trả lương, đợi qua năm nay, tháng hai nhận mấy đơn hàng ngoại thương, thu tiền ở mấy nơi nữa là thể vượt qua khó khăn."

Dừng một chút, Lê Vạn Sơn : "Chuyện cổ phần bố cũng theo con, chỉ mua một năm, một năm trả vốn gốc và cổ tức."

Lê Vạn Sơn từ cái đêm thấy con gái , tối hôm con rể định bù tiền để cứu nhà máy sợi, ông đột nhiên tỉnh ngộ, thấu nhiều. Nhà máy sợi ông dốc hết tâm sức nhưng thể quá mức mạo hiểm và cưỡng cầu, ông gần đất xa trời , cẩn thận một chút để con cái bớt lo lắng quan trọng hơn.

"Chuyện , bố con và Lục Huấn lo lắng, sẽ như nữa."

"Bố, chúng một nhà mà, bố như chẳng khác nào coi con là ngoài." Lê Tinh nhận bố thông suốt nhiều, cô bất mãn trách móc ông.

Loading...