Ngày mai em sẽ hỏi giám đốc Hà xem, liệu Hà Niên thể theo của đến Ô Thị , đằng nào em cũng yên tâm về việc lựa chọn sản phẩm ở đó nếu của ."
Lê Hà Dương vẫn còn nhỏ, năm nay qua Tết mới mười tám tuổi, tương lai của vô vàn khả năng, ngoài xông pha là chuyện . Hơn nữa, Lê Tinh thực sự nỡ để cháu trai dãi nắng dầm mưa thu mua phế liệu vất vả, đề xuất, Lê Tinh tuyệt đối ủng hộ, cô Lê Hà Dương hỏi: "Một con Ô Thị sợ ?"
Lê Hà Dương ngay cô út thương nhất, lập tức vui mừng vỗ n.g.ự.c : "Không sợ, cô út yên tâm! Con ở cũng thể sống , Ô Thị con cũng sợ!"
"Vậy , mai cô sẽ với giám đốc Hà, của đều bản lĩnh thật sự, con hãy học hỏi họ nhiều hơn, xem xem rốt cuộc gì." Lê Tinh thấy đồng ý, cô gật đầu, chợt nhớ đến việc thu mua phế liệu của : " nếu con Ô Thị , chắc chắn sẽ thể lo việc thu mua phế liệu nữa, con xem nên sang nhượng kho hàng, xử lý thế nào."
Lê Hà Dương vẫn còn lưu luyến kho phế liệu của , suy nghĩ một lát : "Con sẽ hỏi Siêu Tử xem họ hứng thú tiếp quản , nếu con sẽ hỏi mấy chú trong khu nhà, sang nhượng kho hàng."
Hai tháng nay, Lê Hà Dương thuê sắm xe ba gác máy, giờ đây ít trong khu nhà nhận rằng nghề thu mua phế liệu cũng kiếm tiền. Trong những mua đứt thâm niên công tác, tìm việc , cũng học theo Lê Hà Dương thuê kho, sắm xe ba gác thu mua phế liệu.
Lê Tinh cũng chuyện , nhận cháu trai thể cả đời nghề thu mua phế liệu, nếu thì đối mặt với việc chuyển đổi mô hình, nhưng mảng cô rành, khó mà tìm cho con đường phù hợp, nên mới đồng ý ngay khi Lê Hà Dương theo .
"Ừ, , con xem thế nào thì ." Lê Tinh gắp miếng cá Lục Huấn gỡ hết xương cho bát, ăn đáp.
Đối diện bàn ăn, Lê Chí Quân hai cô cháu đang bàn bạc một lòng nên sự nghiệp lớn, sắc mặt càng thêm trầm ngâm, tay cầm đũa nửa ngày động đậy.
Ăn xong, vẫn trò chuyện thêm một lúc.
Lê Tinh hỏi chị dâu cả Hà Lệ Quyên về chuyện xưởng kẹo, chị tìm hai bà cụ ở gần phố Dương Liễu giúp đóng gói kẹo, còn chị dâu hai bên nhà máy điện nhiệt vì nhà máy thuốc trừ sâu đóng cửa nên hiệu quả kinh doanh cũng bình thường, tháng chỉ phát một nửa lương, chị định rủ chị dâu hai cùng , một phụ trách sản xuất, một phụ trách cửa hàng bên ngoài, còn giao hàng, Lê Tinh nghĩ ngợi một lát thấy như cũng , hỗ trợ lẫn liền yên tâm.
Sau đó, Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ dọn dẹp bát đũa bàn mang bếp rửa, Lê Tinh và trò chuyện, chuyện một hồi cô sực nhớ điều gì, ngượng ngùng kéo phòng riêng tâm sự.
Lê Chí Quân thấy em gái phòng bố , về phòng một lát, gọi Lục Huấn đang chuyện với Lê Vạn Sơn và Lê Chí Quốc: "Ra ngoài hút điếu thuốc nhé?"
Từ khi quen Lê Tinh, Lục Huấn đến nhà họ Lê từng hút thuốc, nhà họ Lê đều hút thuốc, rõ ràng Lê Chí Quân chuyện riêng.
Lục Huấn liếc Lê Vạn Sơn và Lê Chí Quốc, hai họ cũng đang khó hiểu Lê Chí Quân, đáp một tiếng dậy theo Lê Chí Quân ngoài.
Lúc trời tối hẳn, chỉ ánh đèn đường bên ngoài chiếu sáng, nghĩ rằng Lê Tinh và Thẩm Phương Quỳnh chuyện xong sẽ tìm Lục Huấn, hai cũng xa, cột đèn đường cổng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-423.html.]
Lê Chí Quân lấy hộp t.h.u.ố.c lá rút hai điếu, đưa một điếu cho Lục Huấn.
Lục Huấn nhận lấy kẹp tay, ý định châm thuốc, Lê Chí Quân cũng để ý, ngậm điếu thuốc lên miệng, lấy bật lửa chắn gió châm thuốc.
Tàn lửa cháy lan điếu thuốc, đốt cháy sợi thuốc, hít một thật sâu nhả khói, lấy từ trong túi quần một tấm thẻ đưa cho Lục Huấn: "Tinh Tinh kinh doanh chắc chắn sẽ tốn kém ít, trong ba mươi vạn, đưa cho em để mua sắm thêm thiết , cái camera giám sát mà em , nhất định lắp."
"Tiền mở trung tâm bán sỉ của Tinh Tinh đủ , hai cần đưa ." Lục Huấn cúi đầu tấm thẻ trong tay Lê Chí Quân, nhận.
Anh ngạc nhiên khi Lê Chí Quân thể lấy ba mươi vạn, theo đây Lê Chí Quân chỉ nhận việc thêm bên ngoài, gần đây mới rủ cùng mở công ty trang trí nội thất, trong thời gian ngắn như thể kiếm tiền lớn như thế.
Nghĩ đến giấc mơ của Lê Tinh, Lê Chí Quân cuối cùng vì tranh chấp tiền bạc với khác mà gặp nạn, họ đều rõ kẻ hại Lê Chí Quân là ai, nhưng theo , Lê Chí Quân quả thực hợp tác với vài việc .
Anh kìm hỏi: "Anh hai, công ty trang trí nội thất của là hợp tác với khác ? Không ý định riêng ?"
Lê Chí Quân ngờ Lục Huấn hỏi chuyện , im lặng một thoáng, gạt tàn thuốc trả lời: "Làm riêng ."
Rồi ngẩng đầu lên, " tìm cũng là để chuyện , Tinh Tinh kinh doanh, đề phòng giúp em ."
Trước đó Lục Huấn phát hiện, từ khi Lê Tinh kinh doanh, sắc mặt Lê Chí Quân chút , nhíu mày hỏi, "Ý như thế nào? Anh hai thể rõ hơn ?"
Lê Chí Quân Lục Huấn: "Tinh Tinh kể với chuyện cụ thể năm em chín tuổi bắt cóc ?"
Bắt cóc.
Lục Huấn hiểu Lê Chí Quân đột nhiên nhắc đến chuyện , khựng , "Cô là vô tình thấy Thường Hùng và một khác lúc đó đang định hại , đường tắt xuyên qua ngõ nhỏ tìm thì gặp bọn buôn ."
Lê Chí Quân thấy , cũng vòng vo, thẳng: "Người tên là Trương Hâm, năm 83 trong đợt trấn áp, . Lần đó Tinh Tinh đụng bọn buôn , là ngẫu nhiên trùng hợp, là Thường Hùng bảo Trương Hâm tìm bọn buôn ."
Lục Huấn đột nhiên ngẩng đầu . Lê Chí Quân đối diện với ánh mắt của : "Tinh Tinh kinh doanh cũng giống như trang trí nội thất, thể tự , cũng thể quá lớn, trừ phi..."
Lê Chí Quân kẹp điếu thuốc, đôi mắt đen về phía xa, giọng lạnh lùng: "Trừ phi, Thường Hùng chết."