Trong đầu Lê Tinh liên tiếp hiện lên vài hình ảnh, tai cô nóng bừng lên.
"Đẹp ?" Cô đưa tay vén những sợi tóc xõa má tai, khẽ hất cằm, bình tĩnh hỏi .
Lục Huấn rụt bàn tay cô buông , cầm bàn chải đánh răng cô. Gương mặt cô xinh tinh tế, mặc áo sơ mi trắng của càng thêm thanh tú quyến rũ, lúc đeo kính lên thêm vài phần nho nhã, là bình thường, ít nhất là dễ dàng thu hút ánh và tâm trí của .
Chỉ là chiếc kính ... tối qua cô mệt mỏi đến nỗi mắt ngấn lệ, lẽ mơ hồ nhớ rõ, nhưng ấn tượng sâu sắc.
Ánh mắt sâu thẳm, khóe môi khẽ cong lên trả lời cô: "Đẹp."
Giọng lộ ba phần khàn, như ngậm một nắm cát rải tim tê ngứa, khiến cả mang tai cũng ngứa ngáy.
Khóe môi đang mím của Lê Tinh cong lên một chút. Cô nén cầm chiếc khăn voan đỏ thẫm mà tối qua cô dùng mặt , liếc ánh mắt chớp của , cô nắm lấy chiếc khăn, đầu ngón tay khẽ cởi một cúc áo sơ mi.
Cúc áo nhẹ nhàng bung khỏi khuy, Lục Huấn im lặng cô, đôi mắt đen càng thêm tối sầm.
Lê Tinh như , nắm lấy một chút vạt áo đưa mép, đầu ngón tay trắng nõn khẽ gãi nhẹ đó, ưỡn ngực, đôi môi đỏ mọng hé mở hỏi : "Còn tiếp tục ?"
Đương nhiên.
Lục Huấn chút do dự trả lời trong lòng, nhưng mặt biểu hiện, chỉ chằm chằm cô động đậy.
Anh trả lời, mắc câu, Lê Tinh nóng mặt, chút ngại ngùng dám tiếp tục.
Tối hôm qua là do cô thực sự quá tức giận mới dám chơi bạo như , tối nay cảm thấy chút hổ.
Đầu ngón tay cô dừng do dự, nhưng Lục Huấn cho cô cơ hội chần chừ, ôm eo cô kéo về phía , một tay khác giữ gáy cô, nhẹ nhàng cắn phần thịt mềm bên cổ cô, ngậm lấy vành tai cô, thấp giọng :
"Bảo bối, ông xã giúp em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-463.html.]
Người đàn ông đè nén cả đêm qua, hôm nay ở văn phòng ký văn kiện, nghiên cứu bản vẽ, mắt đều là hình uyển chuyển khoác tấm voan đỏ đó.
Lần bắt , thể nỡ buông tha.
Chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình vén lên một mảng, bàn tay to lớn của vuốt ve phần cổ trắng nõn , từng chút từng chút tham lam cắn mút nuốt xuống.
Cơ thể Lê Tinh như điện giật, khống chế mà mềm nhũn, cô cố gắng rụt lòng , trốn tránh. Bị phát hiện, tách cô nâng mặt cô lên hôn tới tấp, cắn cô với chút lực nhẹ, khiến cô khống chế mà kêu lên.
Tháng mười hai, đêm khuya sương mù nổi lên, cây cối trong sân phủ đầy sương trắng.
Trong căn phòng bật máy sưởi ấm áp, đèn ấm bật một chiếc, ánh đèn vàng chiếc giường lớn ngừng rung chuyển.
Trong căn phòng ấm áp mờ ảo chỉ thấy tiếng kêu rên rỉ như mèo con. Còn tiếng "ông xã" liên tục.
Những con thú bông đầu giường chất chồng lên, chẳng mấy chốc theo sự rung chuyển của giường lớn mà đẩy .
Lê Tinh cuối cùng cũng trả giá đắt cho việc quên cởi trói cho hôm qua.
Cả đêm ngừng lôi dậy, tách , cuối cùng còn bẻ gập, xoạc chân. May mắn là cô học múa từ nhỏ, nếu chắc chắn sẽ luyện cho tàn phế.
Điều may mắn duy nhất là còn sớm, khi điên cuồng vẫn ngủ đủ bảy tiếng, đến mức như sáng hôm thể nào dậy nổi cuối cùng muộn.
hôm nay muộn thì cô cũng dễ chịu, lúc tỉnh dậy cổ họng cô đau rát, bụng càng thêm trướng, eo cũng mỏi nhừ, còn cả hai chân đều tê dại.
May mà ngày thứ hai buổi đào tạo chủ yếu giảng về chất liệu sản phẩm, sự khác biệt giữa hàng đắt tiền và rẻ tiền, tính thực dụng của cái nào cao hơn, thế nào để chọn sản phẩm giá trị vượt trội, những điều chủ yếu chỉ cần là , cần hô khẩu hiệu, mệt lắm.
Hà Chấn Sóc thực sự giỏi trong việc đào tạo , tiến bộ của nhóm các chị rõ ràng, từ việc đây thường xuyên muộn, trả lời câu hỏi lớp một cách lung tung, hỏi về chất liệu thì đoán mò, đến bây giờ họ thể phân biệt các loại sản phẩm cụ thể trưng bày trong phòng đào tạo, còn thể một điểm khác biệt giữa sản phẩm đắt tiền và rẻ tiền.
Sau khi học những điều , những ngày tiếp theo Hà Chấn Sóc đều tập trung việc dạy kỹ năng bán hàng và theo dõi đơn hàng.