Mười điểm triển lãm giao cho Hà Chấn Sóc phụ trách mấy ngày nay lái xe giao hàng, ba mươi điểm bán hàng đại lý còn cô chọn mấy nhà kiểm tra xem tình hình bố trí vật tư của họ, còn sắp xếp xe đưa những ông bác bà thím phân tán đến khắp nơi ở Ninh Thành để phát tờ rơi và danh , đó cô còn đến bách hoá một .
Đối với cô mà , ngày mai sẽ là một ngày cần dậy sớm, cơ thể cũng quá tải.
Cô cầm túi xách dậy, sờ đầu Thiên Tứ dặn dò gần đây ngoan một chút, đợi cô bận xong đợt thì sẽ đến thăm , đó cùng Lục Huấn về nhà.
*****
"Đừng lo lắng, cũng cảm thấy quảng cáo vấn đề."
Đã chín giờ rưỡi tối, bên ngoài góc tường, mái hiên, cành cây đều phủ một lớp sương trắng mỏng, màn đêm tĩnh mịch lạnh lẽo đen kịt một mảnh, gió lớn vù vù thổi cành cây rung chuyển, Lục Huấn đưa tay ôm cô lòng, kéo áo khoác ngoài bao bọc lấy cô, cô chắn từng cơn gió lạnh như d.a.o cắt.
"Mẹ em tổng kết đúng, quảng cáo cũng coi như là nắm bắt tâm lý của khán giả xem loại phim , phản ứng sẽ đến nỗi quá tệ."
"Còn nữa, em vợ chồng Ngô Hữu Tài đều là tinh ranh, nếu họ cảm thấy quảng cáo , lúc gọi điện thoại đến ."
Ở nhà họ Lê, một câu một câu, Lục Huấn cơ hội chuyện, lúc mới thời gian lời an ủi của cho vợ .
Cả Lê Tinh Lục Huấn bao bọc trong lòng, chỉ đầu lộ bên ngoài, gió quá lạnh, mặt và cổ cóng, cô rụt trong áo khoác của , bám sát bước chân của theo về phía xe, nhỏ giọng đáp :
"Ừm em hiểu, dù hiệu quả mấy ngày nữa là , bây giờ nghĩ nhiều cũng vô dụng, chi bằng về nhà ngủ một giấc thật ngon."
"Em thể nghĩ như là ." Lục Huấn , đưa tay ôm cô chặt hơn một chút, che chở cô lên xe.
Trời quá lạnh, ngày mai còn dậy sớm, về đến nhà hai tắm rửa đơn giản xong liền lên giường nghỉ ngơi.
Nói là lo lắng, nhưng Lê Tinh mới bắt đầu kinh doanh, năng lực giải tỏa áp lực trong lòng còn rèn luyện , đêm đó cô ngừng mơ.
Lúc thì mơ thấy tất Lệ Toa bán đắt như tôm tươi, đủ hàng để bán, đếm tiền đến mỏi tay, khóe miệng ngoác đến tận mang tai. Lúc thì mơ thấy tất Lệ Toa sống c.h.ế.t bán , một đống tất ế ẩm, cô xổm trong một đống tất ôm đầu , cảm thấy trời đất đều u ám.
chính lúc , ánh sáng ban mai lóe lên, cô ngẩng đầu lên, Lục Huấn đạp mây ngũ sắc xuất hiện mặt cô, đưa bàn tay thon dài rắn chắc, khớp xương rõ ràng về phía cô, mỉm : "Bà xã, , em còn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-491.html.]
"Ngã ở , thì lên ở đó, chúng là ."
Ở bên cạnh , ngay cả trong giấc mơ cũng cảm thấy an như , Lê Tinh mơ màng tỉnh dậy, đưa tay sờ đang bên cạnh, khóe môi mỉm cọ hõm cổ .
Cô đột nhiên còn sợ hãi nữa.
*****
Bên ngoài trời vẫn còn tờ mờ sáng Lê Tinh tỉnh dậy, đây là đầu tiên cô dậy sớm như trong nhiều năm, còn sớm hơn cả Lục Huấn bình thường.
"Bà xã?"
Lục Huấn cảm nhận đột nhiên còn sức nặng, cũng mở mắt , trong phòng hai bên cửa sổ đều đóng kín, rèm cửa cũng kéo tối om, thấy sắc trời bên ngoài, chống dậy đưa tay bật đèn bàn bên cạnh, đồng hồ để bàn mới năm giờ.
Anh nhíu mày, bò dậy khỏi giường xuống đất, đưa tay qua ôm lấy cô khuyên: "Em dậy sớm như , ban ngày sẽ buồn ngủ, ngủ thêm một lát . Mấy điểm bán hàng đại lý đó em."
"Không ngủ nữa, bây giờ em tỉnh táo, điểm bán hàng đại lý cũng cần , em liên hệ với bên Siêu Tử, lát nữa sẽ đến tòa nhà bách hóa, lái xe đưa em một vòng."
Sáng nay mơ thấy giấc mơ đó, Lê Tinh những dọa sợ mà còn hăng hái lên, cô bây giờ tràn đầy nhiệt huyết, mỉm trả lời , đưa tay ôm lấy mặt một cái, mới tỉnh ngủ, tóc chỉnh tề như ban ngày, bồng bềnh thậm chí chút rối, nhưng khuôn mặt vẫn tuấn, lông mày rậm dài, sống mũi cao thẳng, nhớ trong giấc mơ tối qua như thiên thần giáng trần, dáng vẻ oai phong lẫm liệt, cô nhịn mà ghé mặt qua dán mặt : "Ông xã, tối qua em mơ thấy đấy."
Sáng sớm cô ôm ấp mềm mại như , chịu nổi, ôm cô, môi lướt mặt khóe môi cô, giọng khỏi khàn vài phần: "Mơ thấy gì?"
"Mơ thấy trở thành thần may mắn của em, chúc em may mắn ?" Lê Tinh mím môi .
Lục Huấn xong bật , sáng nay cô tâm trạng như , nhưng dù cũng hơn là ủ rũ, cưng chiều xoa đầu cô, trán nhẹ nhàng chạm trán cô: "Đương nhiên là , chúc vợ hôm nay may mắn, ngày nào cũng may mắn."
Giọng của trầm ấm mang theo chút khàn, khiến ngứa ngáy trong tai.
Lê Tinh dựa dậy nữa, nhưng hôm nay quả thực nhiều việc, cô ôm cổ chặt một cái, nhỏ nhẹ : "Được , em thực sự dậy , hôm nay nhiều việc lắm, em còn sợ kịp."
"Được, cũng dậy, bữa sáng cho em, ăn sáng xong đưa em ."
Cô nhất định dậy Lục Huấn ngăn cản nữa, ôm cô xoa một lúc, thả cô phòng vệ sinh rửa mặt, mặc quần áo xong xuống lầu, rửa mặt đơn giản một phen bếp nấu bữa sáng.
Lê Tinh ở lầu cũng trì hoãn, hôm nay cô ngoài trời lạnh cả ngày, phòng hộ nhất định , rửa mặt đơn giản xong, cô thoa một lớp từ mặt đến tay, còn thoa một lớp dầu bảo vệ mà đây cô từng dùng, để tránh mặt gió thổi nứt nẻ.