Bản cũng thấy quảng cáo ở bến xe hiệu quả lắm nên chẳng buồn cho bảo trì.
Áp phích xe buýt cũng tương tự. Lê Tinh cho dán nhiều mặt, hình ảnh bao quanh gần kín xe, khiến chiếc xe chạy đường ai cũng chú ý. Còn vì tiết kiệm tiền, chỉ dán một mặt, để ý là lướt qua mất.
Sau đó, tìm đến các điểm trưng bày và điểm bán hàng đại lý theo địa chỉ ghi quảng cáo ở bến xe. Càng , càng nhận rõ vấn đề của .
Nhân viên tại các điểm bán tất của Lê Tinh đều nhiệt tình. Mới bảy giờ sáng, tòa nhà bách hóa mở cửa, trong khi các quầy hàng khác còn đang lề mề bày biện sản phẩm, thì của cô dùng loa lớn hô hào quảng cáo. Mấy điểm trưng bày tất luôn là nơi đông vây quanh nhất.
Anh ghé qua một điểm bán đại lý gần đó, Lê Tinh dùng cách gì mà còn khiến chủ cửa hàng đặt hẳn một tấm biển chỉ dẫn ghi rõ:
【Mua tất Lệ Toa xin mời trong!】
【Hóa đơn từ 10 tệ, thêm 1 tệ mua một đôi; hóa đơn từ 20 tệ, thêm 1 hào miễn phí một đôi. Mua 10 đôi tặng 3 đôi!】
【Lưu ý: Chương trình khuyến mãi chỉ còn 10 ngày.】
Đi hết một vòng, Ngô Hữu Tài lờ mờ hiểu bỏ qua điều gì. Chi tiết quyết định thành bại, kể cả khi sẵn phương án tiếp thị trong tay, cũng chắc thực hiện rốt ráo như .
Thấy sắp đến giờ hẹn, lái xe từ điểm bán hàng trở về nhà nghỉ. Lê Tinh và Lục Huấn đến nơi, xe của họ đỗ ngay cửa, còn hai đang ghế dài quầy lễ tân chờ .
"Em dâu, Lục, thật ngại quá, để hai đợi lâu. Lần đến đường đột, phiền hai ." Ngô Hữu Tài bước vội vàng chào hỏi.
Lục Huấn chỉ liếc một cái, gì. Lê Tinh đáp : "Không Ngô. Anh đến đây thì việc của là quan trọng nhất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-508.html.]
Nói , cô chùm chìa khóa xe tay : "Anh Ngô ngoài ?"
"Ừ, đúng . Vừa ăn sáng xong là ngoài dạo một vòng." Ngô Hữu Tài theo ánh mắt Lê Tinh xuống tay , chút ngượng ngùng: "Thực đến chỗ em dâu học hỏi kinh nghiệm, xem thế nào mà trong mười mấy ngày bán nhiều tất như . Vừa một vòng bên ngoài, mới thấy em dâu quả thực quảng bá bên quá ."
"Phía còn nhiều thiếu sót, về chấn chỉnh mới ."
Lê Tinh chỉ : "Em cũng chỉ mày mò thử thôi, dám múa rìu qua mắt thợ mặt Ngô."
"Không, , em dâu đừng khiêm tốn, em thật mà." Ngô Hữu Tài vội xua tay. "Em dâu quảng bá tất Lệ Toa thành công. Vừa thử hỏi mấy chỗ nào bán tất Lệ Toa, ai cũng cả."
Đó đều là công sức của đội ngũ quảng bá mấy ngày nay dầm mưa dãi nắng ngoài đường. Nghĩ , nụ của Lê Tinh càng thêm chân thành: "Ban đầu em hứa với Ngô là sẽ cố gắng quảng bá thật ở Ninh Thành, nên vẫn luôn cho phát tờ rơi liên tục."
Trước đó Ngô Hữu Tài hỏi thăm và chuyện , liền gật đầu: "Em dâu việc quả thực chu đáo."
Ngô Hữu Tài xong, liếc Lục Huấn - nãy giờ vẫn im lặng - cô lễ tân đang mải mê cắn hạt dưa, để ý đến bên . Anh do dự một chút hỏi thẳng Lê Tinh:
" mà em dâu , với mấy điểm trưng bày và điểm bán hàng đại lý hiện tại, liệu lô tất bổ sung sắp tới bán hết ?"
Ngô Hữu Tài thừa nhận cách quảng bá và các điểm bán của Lê Tinh thành công, nhưng chỉ với vài điểm đó, một ngày bán nhiều lắm cũng chỉ mười, hai mươi vạn đôi, mà đó là còn trong điều kiện cực kỳ hút hàng.
Việc bán hết hơn hai trăm vạn đôi đó khiến thấy khó tin , giờ chỉ còn mười ngày nữa, cô thể bán thêm một nửa lượng đó?
Phải rằng thị trường sẽ bão hòa. Tất chứ đồ ăn mà thể tiêu thụ nhanh như .
Lê Tinh lường Ngô Hữu Tài sẽ hỏi câu . Trên đường tới đây, cô và Lục Huấn dự đoán những câu hỏi thể đặt .
Nghe , cô khẽ : "Anh Ngô, em giấu , chỉ với mấy điểm bán hiện tại, mỗi ngày em bán nhiều nhất cũng chỉ mười vạn đôi thôi."