THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 519

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:28:20
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói thật, cũng kinh ngạc, ngờ một đôi tất nhỏ bé mà cô thể như . Chỉ riêng bán lẻ cô bán hơn một trăm vạn đôi, lợi nhuận cũng hơn một trăm vạn tệ, cộng thêm bên bán sỉ, cô lấy giá thành cộng thêm một chút phí gia công, một đôi tất kiếm gần sáu hào, tính lợi nhuận gộp hơn ba trăm vạn tệ, cô quảng cáo xe buýt tốn tiền, chỉ tốn chút tiền bảng hiệu và poster, cộng thêm hơn hai mươi điểm dựng lều xe hoa, tờ rơi, danh , phí vận chuyển, những khoản tiền lấy từ chỗ Ngô Hữu Tài mười vạn chắc chắn là đủ .

Khoản chi lớn duy nhất của cô là nhân công, đó cô ngờ việc kinh doanh sẽ bùng nổ như , bên bách hoá một cho chị Lợi hoa hồng cao nhất, tận ba hào, còn vợ của Siêu Tử đều tính lương giống như nhân viên lượng phiến của cô, lương cơ bản cộng hoa hồng cộng tiền thưởng, cộng thêm hơn hai mươi ông bà cụ bên , tiền lương cô chia mấy chục vạn, ừm, cô còn trả cho Lục Huấn mười vạn tiền vận chuyển, nhưng cho dù trừ những khoản , ít nhất cô cũng thể còn hơn bốn trăm vạn tệ, thậm chí là giữa.

Một con đáng kinh ngạc.

Không trách bên Ngô Hữu Tài thể bình tĩnh . Lần kiếm gần bằng cả xưởng sản xuất của Ngô Hữu Tài .

"Kiếm bao nhiêu?" Trong lòng ước lượng một con , Lục Huấn vẫn mỉm hỏi cô.

Lê Tinh buông một chút, đôi mắt long lanh sáng ngời , mày mắt đều lộ nụ rực rỡ, "Hơn bốn trăm vạn tệ đó!"

"Ông xã, em giỏi ? Em kiếm hơn bốn trăm vạn tệ trong hai mươi ngày đó, cứ như là mơ ."

"Ông xã, nhéo em ? Để em cảm nhận xem thật , tiền mua nhà của em về !"

Quảng trường chỉ vài ngọn đèn đường chiếu sáng, đó một trận mưa nhỏ, mặt đất ẩm ướt phản chiếu ánh đèn đường sáng loáng. Trong đêm gió yên tĩnh bình lặng, chỉ giọng vui mừng khàn của cô vang lên.

Lục Huấn mỉm , một câu gọi một tiếng ông xã, chỉ cảm thấy trong lòng mềm nhũn thành từng sợi bông, mày mắt càng thêm dịu dàng, trong đôi mắt đen sâu thẳm phản chiếu hình bóng của cô, giọng trầm ấm mang theo ý từ trong cổ họng phát : " , vợ giỏi!"

Nhéo cô thì nỡ, đưa tay ôm lấy eo cô, nhấc bổng lên xoay mấy vòng tại chỗ, đó tựa trán vầng trán trơn bóng của cô, mỉm hỏi:

"Chóng mặt ? Giờ còn thấy giống như mơ ? Vợ yêu kiếm hơn bốn trăm vạn của ."

Lê Tinh từ nhỏ học múa, xoay bao nhiêu vòng, ôm cô xoay như cảm thấy chóng mặt, nhưng chóng mặt mà tự chóng mặt, bây giờ cô thật sự chút lâng lâng, khóe miệng cô cong lên càng thêm rực rỡ, cũng thành tiếng.

"Không cảm thấy! em thật sự kiếm tiền , haha!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-519.html.]

Quá vui mừng, Lê Tinh dùng sức ôm một cái, nhanh buông , tự xoay vòng vòng quảng trường như đang nhảy múa, còn ngân nga hát: "Em giống như ngọn lửa trong mùa đông, ngọn lửa bùng cháy sưởi ấm trái tim ..."

Lục Huấn mỉm cô hát nhảy, cũng mặc kệ cô, đem xe hoa tháo dỡ xếp , đó bắt đầu tháo dỡ lều.

Lê Tinh liếc mắt thấy, vội vàng dừng chạy tới giúp . Lúc còn cảm thấy mệt, bây giờ nghĩ đến kiếm nhiều tiền như , cô một chút cũng cảm thấy mệt nữa, mặc dù chân vẫn còn chút ê ẩm đau nhức vì lâu, cổ họng cũng khô khàn, nhưng chút đau nhức và khô khàn đó sớm niềm vui sướng ngừng trào dâng trong lòng lấn át.

Ban đầu Lê Tinh với Lê Vạn Phong chỉ hoạt động trong hai mươi ngày, Lê Vạn Phong cũng chỉ sắp xếp địa điểm cho Lê Tinh trong hai mươi ngày, ngày mai ở đây sẽ sản phẩm mới đưa lên.

Ở đây hai mươi ngày, buổi trưa còn thể đến văn phòng của chú hai ăn cơm cùng chú , bây giờ dỡ bỏ quầy hàng cũng chút nỡ, thật tiếp tục bày bán cũng , bách hoá một qua đông, cho dù khôi phục giá gốc, việc kinh doanh của họ cũng sẽ kém .

Chỉ là cô nhiều để sắp xếp, bất kể là đám ông bà cụ của cô các chị bán hàng, họ đều việc liên tục trong hai mươi ngày, nhiều cơ thể chịu nổi nữa, sự mệt mỏi mỗi ngày đều thể thấy, cần nhanh chóng sắp xếp cho họ nghỉ ngơi.

Tiền là thứ , nhưng cũng thể kiếm hết . Huống chi mười điểm bán hàng và mấy quầy hàng ở các huyện tuy còn, nhưng cô vẫn còn nhiều khách hàng bán sỉ, còn những khách hàng lẻ lấy hàng từ chỗ đám ông bà cụ, chắc chắn quá hai ngày nữa sẽ gọi điện thoại liên lạc với cô.

Cho nên cứ như , để nghỉ ngơi mấy ngày, còn việc thử nghiệm và khai trương chính thức của các trung tâm bán sỉ nữa.

Đó mới là quan trọng nhất, thể một chút sai sót nào.

Lê Tinh nghĩ , chút nỡ khi tháo dỡ lều cũng tan biến, lâu Hổ Tử thu mua bìa carton đến.

Hổ Tử và Lê Hà Dương là bạn học cấp hai, cũng là bạn bè cùng lứa trong khu tập thể, Lê Hà Dương khi Ô Thị chuyển nhượng tất cả các điểm thu mua cho . Hổ Tử cũng khá là đàng hoàng, Lê Hà Dương bán rẻ mối khách cho , để cho Lê Hà Dương 10% cổ phần ở đó.

Lần Lê Tinh để tất cả bìa carton của các điểm triển lãm cho thu mua, cũng coi như là nước phù sa chảy ruộng ngoài.

Tối nay đều bận, Hổ Tử thu mua bìa carton cũng , từ tòa nhà cung ứng bên Giang Nam thu mua xong, bên bách hoá một là điểm cuối cùng hơn mười giờ.

Chị Lợi và lúc rời tháo dỡ hết các tấm bìa, chỉ cần ôm chất lên xe là xong.

Loading...