Một lát , chiếc xe tải lớn chở rạp che và xe hoa do Lục Huấn sắp xếp cũng đến, mỗi một tay, chẳng mấy chốc dọn dẹp sạch sẽ, trả mặt bằng trống trải. Đến đây coi như mười điểm triển lãm dỡ bỏ .
Đêm 11 giờ rưỡi, bên ngoài gần như còn thấy bóng và xe cộ, Lục Huấn và Lê Tinh lái xe về nhà.
Quá mệt mỏi, mặc dù hơn bốn trăm vạn tệ động lực, nhưng về đến nhà, cảm giác mệt mỏi trong cơ thể vẫn ập đến.
Chân tay rã rời uể oải, về đến phòng ngủ, Lê Tinh cử động. Cô cầm lấy một chiếc đệm chiếc ghế bên cạnh, dựa giường phịch xuống đất, rã rời bẹp xuống.
Đừng là Lê Tinh chịu nổi, Lục Huấn mấy ngày nay bận rộn cùng cô cũng cảm thấy chút chống đỡ .
Thấy cô đất ủ rũ đến mức chuyện, nhận ánh mắt của , cô mới hồn : "Ông xã, em nghỉ một lát."
"Ừ, , em nghỉ ngơi , xả nước cho em, chúng tắm xong ngủ."
Anh xổm xuống, đau lòng hôn lên mặt cô, dậy lấy điều khiển từ xa bật máy sưởi cho cô, đó phòng tắm xả nước.
Cô bận rộn cả ngày, đó còn đổ mồ hôi nhễ nhại, tắm rửa thì tối nay thể ngủ .
Lê Tinh dõi mắt theo , theo nhưng cơ thể rã rời lời, cuối cùng cô nghiêng đầu lười biếng dựa mép giường, vốn định nghỉ ngơi một chút lấy sức sẽ dậy, kết quả dựa đầu , mí mắt khống chế sụp xuống, chẳng mấy chốc ngủ .
Lục Huấn xả nước xong thấy cô ngủ, cũng gọi cô dậy. Mấy ngày nay tắm rửa cho cô như nhiều , kinh nghiệm.
Anh cởi quần áo cho cô, lấy chiếc chăn bên cạnh quấn lấy cô phòng tắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-520.html.]
Lê Tinh thật cũng chìm giấc ngủ sâu, mơ mơ màng màng thể cảm nhận ôm cô, tắm rửa cho cô, chỉ là mở mắt mà thôi.
Tắm xong lau khô , trực tiếp giường ngủ tiếp, Lục Huấn tắm rửa qua loa ngoài cũng lên giường, xuống, giường nhích gần.
Anh khẽ cong khóe môi lộ nụ dịu dàng, đưa tay ôm cô lòng, cúi xuống hôn lên khuôn mặt mềm mại ấm áp, khẽ dỗ dành: "Ngủ ." Rồi đưa tay tắt đèn.
Mệt mỏi suốt hai mươi ngày, cuối cùng cũng xong việc, cả thể xác và tinh thần đều thả lỏng, giấc ngủ của hai đều tràn ngập hương thơm ngọt ngào, đồng hồ sinh học buổi sáng cũng gọi ai dậy, cả hai đều ngủ một mạch đến tám giờ sáng.
Đêm qua trời đổ mưa, mặt đất buổi sáng còn ẩm ướt, hoa cỏ trong sân cũng đẫm nước, trong màn sương mờ ảo càng thêm tươi tắn. Mấy ngày nay hai coi nhà như nhà trọ, rèm cửa trong phòng lâu kéo , cũng may mà phòng của họ rộng rãi ẩm thấp, nếu mùi ẩm mốc .
Lần ngủ một giấc thật thoải mái, cũng tâm trạng kéo rèm cửa , ánh sáng bên ngoài tràn , tâm trạng cũng vui vẻ hơn nhiều.
Lê Tinh dậy giường, thấy Lục Huấn lưng về phía cửa sổ, chỉ khoác một chiếc áo choàng lụa rộng rãi, dáng cao ráo thẳng tắp, cô nở nụ , vén chăn lên, cầm lấy chiếc áo choàng lông dày của khoác lên xuống giường, đến bên cửa sổ ôm lấy từ phía , nghiêng đầu hôn lên tấm lưng rộng của .
"Dậy ? Có ngủ thêm một lát nữa ?" Lục Huấn cong môi thành một đường cong dịu dàng, đưa tay nắm lấy bàn tay cô đang đặt eo , ngay đó dang rộng cánh tay ôm cô lòng, cúi đầu thoáng qua cảnh xuân màu ngọc bích áo choàng của cô, yết hầu khẽ động, đưa tay kéo áo choàng của cô cho kín, tránh để cô lạnh, cúi đầu hôn lên khóe miệng cô.
Lê Tinh tựa đầu vai : "Không ngủ nữa , em cảm thấy ngủ đủ ."
Liên tục dậy sớm hơn hai mươi ngày, quen với việc chỉ ngủ vài tiếng, bây giờ ngủ một giấc tự nhiên, cô cảm thấy tỉnh táo, cũng còn buồn ngủ nữa.
"Hôm nay ?" Lê Tinh bận rộn xong thể nghỉ ngơi một hai ngày, nhưng Lục Huấn thể cho nghỉ phép, thể để cô ngủ một giấc tự nhiên coi là cho nghỉ phép .
"Ừ." Lục Huấn gật đầu.
"Hôm nay một chuyến đến thôn Tiên Thủy, sắp đến cuối năm, Tiến thầu ít ao hồ ở gần đó, qua đó xem một chút, ngoài còn qua mấy công trường khác nữa. những việc vội, đợi ăn sáng xong đưa em gửi tiền về qua đó cũng kịp, năm giờ chiều chắc thể về kịp để cùng em đến Đông Phúc."