THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-07-14 08:19:50
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong tình huống như , lượng phiến nếu một thứ gì đó hot hơn, hấp dẫn hơn, thì khó để khiến tất cả ở Ninh Thành đều đến.

lượng phiến cũng giống như tất, kiếm tiền, lớn, thì tăng doanh sản phẩm. Nếu nó nóng lên , tạo tiếng vang ở Ninh Thành, tạo doanh , đừng lớn, thể trụ bao lâu cũng là vấn đề.

một thứ nổi tiếng thành phố dễ dàng như , cho dù quảng cáo, nếu chủ đề gì đó để duy trì, để nó giữ độ hot và bàn tán, thì lẽ xem xong cũng sẽ quên thôi.

"Chiến dịch marketing bán sản phẩm và bán cả câu chuyện của Lệ Toa, thật phần lớn là đ.â.m đầu chỗ chết, là do em tự nghĩ ." Lê Tinh khẽ cúi đầu .

Cô thực sự giỏi về marketing, những quảng cáo ban đầu của Lệ Toa, nếu Cố Như ở bên cạnh chỉ điểm, cô sẽ nghĩ nhiều như , bây giờ bảo cô nghĩ một chiến dịch marketing vượt qua cả tất Lệ Toa, cô cảm thấy khó.

Mặc dù mấy ngày nay cô ngộ một điều từ việc tất Lệ Toa bán chạy, nhưng về phần tuyên truyền tạo hiệu ứng, cô còn kém xa.

"Em cũng nghĩ nên tạo chủ đề gì để đều quan tâm và thảo luận, còn thể thảo luận mãi. Tất Lệ Toa khiến ghi nhớ, luôn bàn tán sôi nổi là vì nó một bộ phim truyền hình nền tảng, thì chúng chỉ cần tìm chủ đề thích hợp mà còn tìm một điểm tựa."

"Marketing là một thứ gì đó chút huyền diệu và kỳ lạ, thể là 'vô tâm cắm liễu liễu xanh', cũng thể là tỉ mỉ bày binh bố trận nhưng cuối cùng lặng như tờ, những điều đều thể ." Hà Trân suy nghĩ , thấy Lê Tinh cúi đầu, hàng lông mày thanh tú khẽ nhíu thành hình ngọn núi, rơi trầm tư, chị an ủi:

"Chuyện cũng vội, chúng từ từ nghĩ, nếu nghĩ thì chúng cứ theo ý tưởng hiện tại, đó xem tình hình, xem xem chúng cũng đầu tư một chút quảng cáo là thế nào."

"Khai trương thể tạo tiếng vang lớn gây chấn động đương nhiên là , nhưng bình bình từng bước vững chắc cũng thể , ăn kinh doanh cũng thể một bước lên trời, nó cần chúng một năm, hai năm, ba năm, mười năm, thậm chí vô năm mò mẫm tìm tòi, ngừng tiến lên."

"Cho nên Tinh Tinh, em cũng đừng quá áp lực."

Không áp lực là thể, phía sự thành công của tất Lệ Toa, ai thể chấp nhận một dự án lớn hơn cả tất Lệ Toa cuối cùng nhạt nhẽo chứ?

Không đến bản Lê Tinh, chỉ riêng nhóm các chị em ở lượng phiến, tuy thể so sánh với những ông bà cụ vất vả ở huyện chiêu mộ bán sỉ và bán lẻ, nhưng chỉ tiêu của họ cũng coi như vượt mức, chỉ riêng tiền hoa hồng một cũng thể nhận mấy nghìn tệ, còn các khoản tiền thưởng khác, một tháng lương trực tiếp bằng họ một năm thậm chí hai năm đây. Sau bảo họ mức lương ban đầu, họ thể chấp nhận ?

Khí thế nâng lên thì nhất là một mạch xông lên, nếu giữa chừng sụt giảm, nâng lên thì khó lắm.

chuyện gấp cũng , Lê Tinh hiện tại quả thật ý tưởng nào hơn, hôm nay cũng hiếm khi rảnh rỗi nghỉ ngơi, cô cũng quá căng thẳng, dù cũng vui vẻ một ngày chứ, những chuyện để đến ngày mai hoặc ngày .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-527.html.]

"Em chị Trân, em sẽ suy nghĩ, cũng sẽ bàn bạc với giám đốc Hà, xem ý tưởng gì ." Lê Tinh ngẩng đầu lên .

"Ừ, các em cứ bàn bạc với , mắt mà các hoạt động tuyên truyền mà các em chuẩn là đủ , chỉ là phần tạo hiệu ứng cần tốn chút tâm tư." Hà Trân thấy cô tươi trở , gật đầu .

"Vâng, em hiểu , em sẽ cố gắng suy nghĩ." Lê Tinh đồng ý, chú ý đến túi vải bố bên cạnh , cô chống tay lên đầu gối, đó cầm lấy nó đặt lên bàn .

"Chị Trân, hôm nay em gửi tiền, Lục Huấn cùng em nên tìm cơ hội chuyển tiền cho chị, đành phiền chị chạy một chuyến đến ngân hàng gửi tiền ."

Chiếc túi vải bố hoa văn đặt bàn bằng đá cẩm thạch nổi bật trọng lượng, Phàm Phàm tò mò chiếc túi, Hà Trân hiểu đây là gì, khỏi bật .

"Trước đó chị còn đang nghĩ em xách cái túi vải bố gì, hóa là cái . Em đối với Lục Huấn cũng thật sự là tận tâm, đúng là tu tám đời mới phúc gặp em. Đồ đều để trong tủ bảo hiểm của chị, chị lấy cho em." Hà Trân cảm thán một tiếng, nhanh chóng dậy lên phòng sách ở tầng .

Lê Tinh thấy chị lên, tay khẽ xoa đầu gối, chú ý đến Phàm Phàm đang tò mò chiếc túi vải bố, nhịn vui vẻ hỏi: "Phàm Phàm đây là gì ?"

Phàm Phàm mờ mịt cô.

Biểu cảm phong phú hơn càng thêm đáng yêu, trong mắt cô đều mang theo ý , thần bí đưa tay lên che miệng, nhỏ giọng đối diện với : "Tiền."

"Tiền mà dì Tinh Tinh của con mua quà cho dượng Lục Huấn, đắt lắm đó."

Phàm Phàm hiểu , cúi đầu mặt Quan Âm cổ, túi tiền bàn suy nghĩ sâu xa.

Trong lúc chuyện, Hà Trân cũng cầm đồ xuống, một túi hồ sơ, một hộp quà, là hai món đồ đắt nhất và cũng là quý giá đặc biệt nhất trong quà mà Lê Tinh tặng cho .

Lê Tinh đưa tay nhận lấy, lượt mở xem, mặt lộ nụ hài lòng, cảm ơn Hà Trân: "Chuyện cảm ơn chị Trân ."

Nhận đồ xong, Lê Tinh và Hà Trân trò chuyện một lúc, cùng Phàm Phàm đến phòng đồ chơi của bé xếp hình, thời gian thấm thoắt hơn năm giờ, Lục Huấn gọi điện thoại đến hỏi cô đang ở .

Nghe cô đang ở nhà họ Phạm, đến năm phút xe của đến nơi. Hà Chấn Sóc bên Đông Phúc cũng gọi điện thoại hỏi thời gian dọn món, Lê Tinh liền cáo từ Hà Trân và Phàm Phàm về nhà.

Loading...