THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 532

Cập nhật lúc: 2025-07-14 08:34:09
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bao giờ lấy quyền thế ép , huống chi công ty đồng hồ cũng dạng , thể ép mà một chút phản ứng nào, vẫn đang liên lạc với bên đó, hề nhận một chút tin tức nào.

"Cho nên lén lút lưng em tự liên hệ quảng cáo ?" Lê Tinh bừng tỉnh, thực sự quá choáng váng, chân dài, cong như chút quá cao, cô đó càng chóng mặt hơn, động đậy một chút đều choáng váng, đôi mắt càng thêm mờ mịt, cô nhích gần , tựa eo , một lúc cảm thấy dễ chịu hơn một chút, mới đưa tay ôm mặt , bộ giận dỗi: "Sao cho em ? Anh đang lo lắng cái gì?"

thông minh, càng thêm nhạy bén, gì đều qua mắt cô.

Anh ngẩng đầu cô, cô ôm mặt kề sát , mặt cô và cách một nắm đấm, cô vẫn tỉnh táo, đôi mắt long lanh mờ mịt chớp chớp, hàng mi cong dài rậm cũng theo đó run rẩy, uống rượu cơ thể nóng, mặt cô đỏ ửng một mảng, môi càng thêm đỏ mọng.

Trên cô thoang thoảng mùi rượu vang nhè nhẹ hòa quyện với mùi hương cơ thể đặc trưng, những khó chịu mà còn khiến chút say mê, Lục Huấn để cô ôm mặt, chỉ đưa tay nhẹ nhàng vuốt cằm cô, ngón tay cái chai sạn xoa nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Môi cô đầy đặn mềm mại, khiến chạm lún sâu, cổ họng khô khốc, giọng khàn khàn giải thích với cô: "Quan hệ bên chỗ chị dâu họ thứ năm dùng một chút là ít một chút, trung tâm bán sỉ thể cần đến, bên thể tìm thì tạm thời động đến."

"Quảng cáo của trung tâm bán sỉ còn sớm mà, nghĩ xa thật đấy." Lê Tinh chớp mắt hai cái, hiểu ý của , khẽ chu môi trách móc một tiếng.

Ngón tay vẫn còn ấn nhẹ lên môi của cô, môi cô khẽ hé mở chạm ngón tay , một lát ngón tay nhiễm ẩm, cô phản ứng chậm chạp phát hiện , ánh mắt tối sầm mấy phần, nhưng động tác gì, tiếp tục hỏi cô:

"Vậy, em thế nào?" "Em cách của em chứ."

Lê Tinh say rượu càng thêm phóng khoáng, chuyện táo bạo, động tác, biểu cảm khuôn mặt đều táo bạo sinh động, nụ mặt càng thêm rạng rỡ.

"Công ty đồng hồ , mười năm họ một công ty xuất nhập khẩu sản phẩm công nghiệp nhẹ quyền kinh doanh xuất khẩu đăng ký nhãn hiệu, mấy năm , công ty đồng hồ và công ty xuất nhập khẩu ký hợp đồng độc quyền sử dụng nhãn hiệu trong mười năm."

"Mười năm mà, bây giờ hợp đồng chẳng hết hạn ?" Lê Tinh đến đây đột nhiên dừng , úp mở Lục Huấn: "Anh đoán xem em gì?"

Lục Huấn khẽ nhướng mày: "Em lấy nhãn hiệu độc quyền của họ?"

"Ông xã em thật thông minh!" Lê Tinh nheo mắt , giống như một con cáo nhỏ xảo quyệt.

"Theo lý mà , hợp đồng hết hạn họ nên gia hạn chứ, nhưng bây giờ các đơn vị quốc doanh đều đang bận cải cách, ai để ý đến việc , cho em cơ hội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-532.html.]

"Em nhờ chị Trân mặt, liên hệ với công ty sản phẩm công nghiệp nhẹ, trực tiếp mua đứt nhãn hiệu mà họ đăng ký. Nói cách khác, bây giờ họ tiếp tục sản xuất đồng hồ mang nhãn hiệu , bắt buộc ký hợp đồng gia hạn với chúng mới ."

"Cho nên, em đề nghị họ nhường bốn tháng quảng cáo?"

" ." Lê Tinh khẽ gật đầu, quá chóng mặt bèn vùi đầu hõm vai , "Họ là đơn vị nhà nước mà, thể nhường mấy tháng quảng cáo tệ ."

"Chuyện thực chúng còn chịu thiệt một chút, em nhờ chị Trân liên hệ mua nhãn hiệu, một nhà máy đồng hồ khác ở Tế Thành cũng đang tiếp cận việc , tốn ít công sức mới giành nhãn hiệu, trong quá trình còn dùng đến quan hệ của chị Trân ở Cảng Thành, những việc đều cần tiền, nhưng chúng chủ yếu là vì suất quảng cáo, cũng tiện tăng giá, chỉ thể tự móc túi thôi."

"May mà bán tất kiếm bốn trăm vạn tệ, nếu em mắc nợ , đó em nhờ chị Trân đều qua tài khoản của chị , thực là đang ngầm vay tiền chị ." Lê Tinh đến đây, khẽ thở dài: " tiền tiêu thật dễ, em kiếm bốn trăm vạn tệ, năm mươi vạn lấy mua quà cho , còn dùng để mua nhãn hiệu, trả cho đài truyền hình, còn khai trương trung tâm bán sỉ, e là còn một xu."

"Ông xã, em nghèo rớt mùng tơi , dựa nuôi!" Lê Tinh vai Lục Huấn, ngẩng đầu .

Lục Huấn cúi đầu cô, trong đôi mắt đen như mực chấn động, một lúc lâu mới khàn giọng hỏi cô: "Sao nghĩ đến việc mua quảng cáo cho , lúc đó em cũng tất thể kiếm bao nhiêu?"

Nghe cô từng bước một, rõ ràng tốn một hai ngày công sức là thể , chỉ thể là sớm hơn, khi tất Lệ Toa bắt đầu bán. Thời gian đó cô còn bận rộn huấn luyện cho trung tâm bán sỉ trong gió lạnh mỗi ngày, chịu áp lực từ phía Ngô Hữu Tài.

Buổi tối mơ, cô đều hô lượng phiến, Ngô, tin em, sẽ ....

Trong tình huống như mà cô còn tranh thủ thời gian, công sức để lo việc của , chỉ để chuẩn cho một bất ngờ. Còn nhờ vả Hà Trân, cô là thích nợ ân tình nhất, nợ tiền càng là điều cấm kỵ.

"Em nghĩ nên tặng cái gì mà, chuyện khuy măng sét là chị Trân ." Lê Tinh một tiếng. "Hôm đó ở toà nhà bách hoá, chẳng em tặng quà cho ?"

" từ khi chúng kết hôn, đồ ăn, quần áo, đồ dùng của đều là em mua, quần áo, cặp táp, giày dép, trừ..." Lê Tinh dừng , đưa tay kéo lấy bàn tay đeo nhẫn cưới của , trong tay vẫn đang cầm đôi khuy măng sét và hợp đồng quảng cáo mà cô tặng, cô lấy đồ trong tay , đan mười ngón tay đeo nhẫn cưới của tay .

Bàn tay lớn kề bàn tay nhỏ, chiếc nhẫn ngón tay khẽ chạm , một chiếc lấp lánh ánh kim cương, một chiếc trơn, ánh đèn nóc xe sáng lắm chiếu xuống, hài hòa tĩnh lặng đến .

"Trừ chiếc nhẫn cưới , đều là em mua. Cho nên, em nghĩ còn thể mua gì cho ông xã của em, nhưng em thực sự tặng một món đồ quý giá."

"Anh ? Lần đầu tiên chúng quen , em thực sự chuẩn một món quà cho , là tháo những hạt ngọc phỉ thúy nhỏ của em , tự dùng dây tơ tằm bện thành một chiếc vòng tay, em vẫn luôn lấy , bởi vì so với những thứ tặng em cái đó quá keo kiệt, em luôn cảm thấy thể lấy , mặc dù sẽ chê, khi còn coi như bảo bối."

Loading...