Bọn họ chị dâu hai của cô suýt chút nữa nhà đánh chết, đủ loại tính kế chỉ vì tiền, thậm chí lúc lâm chung còn quên tính kế một phen ?
Đều , bọn họ chỉ thấy những gì mà mắt thấy.
Chuyện của nhà họ Lục cũng là như .
Từ nhỏ đến lớn cô đều qua ít các loại lời , ngược để ý khác cô cái gì, nhưng cô sẽ đau lòng cho , vì bên nhiều như , cuối cùng nhận một cái đánh giá lạnh lùng vô tình.
cô thể phạm sai lầm giống như trong mơ mà một kẻ ngốc, cô bỏ tiền , Hách Lệ Hoa rốt cuộc đối xử với như thế nào mới khiến lạnh nhạt như .
Cô hiểu , chỉ cần nhận một chút ấm áp từ Hách Lệ Hoa, cũng sẽ đến mức như bây giờ.
"Là bà để gọi bà là nữa, lúc đó bà mang thai Lục Hân và Lục Cẩn..." Lục Huấn im lặng một lát kể, lúc đón đến nhà họ Lục, Hách Lệ Hoa bởi vì kết hôn mười mấy năm con, vẫn luôn mong trong nhà một đứa trẻ, bà đối xử với , sợ lạnh, sợ đói, ân cần hỏi han.
Lúc còn nhỏ, bỏ theo bố, vẫn luôn là một đứa trẻ bố , sự ấm áp mà Hách Lệ Hoa cho khiến trong lòng rung động, từ lúc nào hình bóng trong tâm trí biến thành Hách Lệ Hoa. Năm bảy tuổi, là năm thứ hai nhận nuôi, gọi Hách Lệ Hoa là .
Hách Lệ Hoa lúc đó cũng cảm động đến phát , bà cảm thấy một phen khổ tâm của uổng phí, đứa trẻ cuối cùng cũng gọi , để ăn mừng chuyện , bà còn đặc biệt lấy tiền dẫn đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa.
Sau đó bà càng yêu thương Lục Huấn hơn, Hách Lệ Hoa vốn là một quan tâm đến nhà đẻ, con khiến bà càng thêm coi trọng đứa cháu trai mới sinh lâu của chị dâu, nhưng bởi vì Lục Huấn gọi bà là , nên trong lòng cảm thấy cũng là con trai, bà nuôi con trai, thể giống như cái gì cũng cho nhà đẻ nữa, đồ ăn ngon đồ mặc nhất trong nhà đều cố gắng để dành cho Lục Huấn.
Khoảng thời gian đó lẽ là thời gian vui vẻ nhất trong thời thơ ấu của Lục Huấn, những đứa trẻ xung quanh dám bắt nạt nữa, trong nhà ân cần hỏi han , còn ông nội hiền lành dạy bảo .
những ngày tháng ấm áp như chẳng kéo dài. Vào tháng thứ ba khi gọi Hách Lệ Hoa là , Hách Lệ Hoa ngất xỉu tại nơi việc, đưa đến bệnh viện thì phát hiện mang thai.
Hách Lệ Hoa mang thai, bà kết hôn mười năm, tìm đủ cách để con, uống đủ loại thuốc mà vẫn thai. Giờ đây khi bà từ bỏ hy vọng con, nhận nuôi Lục Huấn và coi như con ruột thì mang thai.
Biết tin , bà chắc chắn vui mừng, vui đến phát . Bà mang thai, điều đó chứng tỏ bà thể sinh con, như ngoài đồn đại là một con gà mái đẻ trứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-543.html.]
Ban đầu khi Lục Huấn tin Hách Lệ Hoa mang thai, chút hoảng sợ, nhưng nhanh đó chấp nhận. Mẹ mang thai em trai hoặc em gái là một chuyện . Mẹ vui, bố vui, ông nội cũng vui, cũng sẽ vui. Anh sẽ cố gắng trở thành một trai .
Anh nghĩ như , và cũng như . Mỗi ngày khi tan học về nhà, việc đầu tiên là hỏi thăm thế nào, em bé trong bụng thế nào.
Hách Lệ Hoa nghén nặng, ăn gì cũng nôn, thỉnh thoảng thèm ăn những thứ kỳ lạ, lúc thèm ăn đồ chua, lúc thèm ăn đồ cay.
Lúc đó, hễ thời gian rảnh là chạy rừng sâu ở ngoại ô thành phố tìm cho Hách Lệ Hoa những quả nho rừng chua loét, kiwi dại, quả mâm xôi.
Nho rừng, kiwi dại thường mọc vách đá, khó hái và cũng nguy hiểm. Mỗi hái những thứ đó, thế nào cũng vài vết thương. Thêm đó, bố ruột cũng là do ngã xuống vách đá mà chết, nên thực sự sợ vách đá.
Hách Lệ Hoa thích ăn, mỗi mang những thứ đó về cho Hách Lệ Hoa, đều đổi vài nụ của bà . Anh vẫn kiên trì lên núi tìm nho rừng cho bà , suýt chút nữa mất mạng.
Anh nhớ về những chuyện hồi nhỏ, khi lớn lên càng xem nhẹ những chuyện . ngày hôm đó, như một dấu ấn đỏ rực khắc sâu trong ký ức của , sâu sắc và rõ ràng.
Đó là một ngày gần tháng chín, Hách Lệ Hoa mang thai hơn ba tháng. Lúc đó vẫn khai giảng năm học mới, buổi chiều vẫn lên núi ở ngoại ô thành phố, hôm đó trời mưa âm u, oi bức chút gió nóng.
Từ khi Hách Lệ Hoa mang thai và thèm ăn đồ chua, và Thuận Tử thường xuyên đến khu vực núi để tìm những thứ đó, những chỗ gần hái hết, đành sâu trong núi.
Đi hơn nửa tiếng, trời dần tối sầm vẻ như sắp mưa. Anh chút sợ hãi, trong lòng cũng sốt ruột, mới tìm thấy một bụi kiwi dại mọc sai quả ở một vách đá. Đó là một vách đá dốc, xuống đáy vực sâu đến mấy chục mét, bên cạnh chỉ một cái cây cổ thụ cong queo thể bám .
Anh chút dám trèo xuống hái, nhưng đây là thứ duy nhất tìm . Nghĩ đến việc buổi sáng Hách Lệ Hoa ăn gì, còn hỏi hái kiwi dại ở , còn nữa , bèn cắn răng vẫn quyết định trèo xuống.
Hái một nửa thì trời đổ mưa.
Những hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống, trời còn bắt đầu sấm chớp. Đột nhiên một tia sét lớn kèm theo tiếng sấm nổ vang lên bên tai, giật run rẩy, chú ý nên trượt chân. Nếu bám chặt lấy cái cây cổ thụ cong queo, thì giống như bố rơi xuống vực sâu mà c.h.ế.t ngay tại chỗ. dù rơi xuống, treo lơ lửng cây cổ thụ, trèo lên cũng khó khăn.