THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 544

Cập nhật lúc: 2025-07-14 08:42:27
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm đó tinh thần cực kỳ hoảng sợ, trong đầu thậm chí còn hiện lên những cảnh tượng thể c.h.ế.t thảm như thế nào. chết, ông nội ruột dặn dò sống thật khi ông qua đời.

Anh chết, bám chặt lấy cái cây cổ thụ cong queo, trong mưa gió sấm chớp cố gắng hết sức bò lên phía vách đá.

Đợi đến khi dầm mưa, hứng chịu những tiếng sấm sét nổ vang bên tai, dùng hết sức lực bò lên , chân tay bủn rủn trở về khu nhà tập thể thì trời gần tối.

Lúc đó ông nội Lục và bố Lục vẫn về, ướt sũng, ôm trong lòng một túi kiwi dại bước nhà. Nhìn thấy Hách Lệ Hoa đang ghế sofa đan áo len cho đứa bé còn chào đời, theo bản năng nở nụ gọi , nhưng thấy tiếng bà gần như hét lên: "Đừng gọi như !"

Anh sững , phản ứng thế nào, ngây tại chỗ Hách Lệ Hoa tay vẫn đang cầm que đan, cau mày từ xuống , lấm lem bẩn thỉu. Vẻ mặt của bà hiện lên vẻ ghét bỏ chán ghét, điều mà từng thấy bao giờ.

: "Sau con hãy gọi là dì. Dì vốn dĩ con, tuy con mang họ Lục nhưng con ruột của , cần gọi dì như ."

Người mà hai năm đây luôn dỗ dành , gọi một tiếng , đột nhiên đổi như một khác, dùng ánh mắt lạnh lùng ghét bỏ , cho gọi một tiếng nữa. Trong lòng hoảng sợ và bất lực, mơ hồ nhận , bỏ rơi .

Giống như ruột của bố mất mà bỏ rơi , cũng vì đứa con ruột của mà bỏ rơi .

Quả nhiên buổi tối hôm đó, khi ngủ dậy vệ sinh, thấy cuộc chuyện của Hách Lệ Hoa và bố Lục ở phòng bên cạnh: "Hôm nay em bảo Lục Huấn gọi em là dì ."

Bố Lục vẻ ngạc nhiên: "Em vất vả mới khiến nó gọi em là , đột nhiên bảo nó gọi em là dì?"

Hách Lệ Hoa trả lời trực tiếp, hỏi ngược ông : "Anh thấy nó xui xẻo ? Nó mới sinh bao lâu thì bố nó ngã chết, nó uống thuốc trừ sâu tự tử, mấy năm ông nội cũng mất, cả nhà chỉ còn một nó. Mọi đều những đứa trẻ mệnh như sẽ khắc , em suy nghĩ cho đứa bé trong bụng, mang thai của em cũng thuận lợi."

Bố Lục sắp con ruột, thái độ của ông đối với con nuôi cũng luôn bình thường, luôn lời vợ nên phản bác. Một lúc mới : " bố ở đó..."

Hách Lệ Hoa để ý lắm: "Chỉ là đổi cách xưng hô, chứ đuổi nó , bố thể gì? Hơn nữa đây là vì cháu trai ruột của bố, cẩn thận một chút là nên ?"

****

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-544.html.]

"Vậy là ông nội thực sự chấp nhận chuyện ?" Lê Tinh nhào tới ôm Lục Huấn, vành mắt đỏ hoe. Cô đau lòng đến mức ruột gan như thắt .

Một bé mới bảy tuổi, từ một gia đình tan vỡ bước sang một gia đình khác, khó khăn lắm mới vượt qua sự bỏ rơi của ruột, hy vọng thì nhanh chóng gặp đả kích, một nữa bỏ rơi, còn là lúc trải qua cửa tử trở về, đang sợ hãi. Cô thế nào mà khi đó thể chịu đựng chuyện .

Quá khó khăn, quá đau đớn, và cũng quá tàn nhẫn.

Lục Huấn vươn tay ôm chặt lấy cô, cúi đầu hôn lên trán và tóc cô. Đã nhiều năm trôi qua, khi nhắc chuyện năm đó, trong lòng còn nhiều cảm xúc, chỉ cảm thấy thương xót cho đứa trẻ nhỏ bé từng khao khát tình yêu. Anh khẽ ngẩng đôi mắt tĩnh lặng lên: "Mãi ông nội Lục mới chuyện đó."

Lúc bấy giờ, ông nội Lục là trưởng phòng tài vụ của nhà máy đóng tàu, một đơn vị trụ cột ở Ninh Thành. Ông quyền lực lớn, địa vị trong nhà còn cao hơn bây giờ.

Ông thật lòng thương , nhưng cũng bận, mấy năm đó là thời điểm đấu đá khắp nơi, vị trí của ông càng cẩn thận dè dặt, gần như bộ thời gian và tâm sức ông đều dồn công việc. Ông sớm về khuya, chuyện trong nhà ông ít.

Hách Lệ Hoa mặt ông cũng cẩn thận, để ông phát hiện việc đổi cách xưng hô.

Mãi đến khi Lục Hân và Lục Cẩn đời, Lục Cẩn vì bẩm sinh yếu ớt, dăm bữa nửa tháng viện, Hách Lệ Hoa như phát điên, cho rằng khắc Lục Cẩn, hết đến khác bàn bạc riêng với bố Lục để đưa .

Vào buổi sáng khi Lục Cẩn ốm viện về, Hách Lệ Hoa gọi bố chồng đang chuẩn , đề cập chuyện .

Ông nội Lục lúc đó mới con dâu lời ngoài, cho rằng cháu trai cả khắc , yêu cầu đổi cách xưng hô, giờ còn đuổi nó .

Ông nội Lục nổi cơn thịnh nộ, mặt Hách Lệ Hoa đập cái cốc tráng men đang cầm uống nước xuống bàn.

"Cả ngày rảnh rỗi quá hả? Bây giờ bên ngoài đang phá lề thói cũ, cô còn tin mấy thứ ? Sức khoẻ thằng Cẩn là do từ trong bụng , liên quan gì đến thằng Huấn?"

"Cô thời gian suy nghĩ lung tung, chăm sóc con cái cẩn thận một chút thì cũng đến nỗi dăm bữa nửa tháng đưa viện!"

Loading...