Thường Hùng sắp xếp thứ, vé tàu, xe, thời gian địa điểm gặp mặt đầu nậu, gần như sơ hở.
bây giờ đổi thời gian ?
Tại đổi thời gian? Đối phương phát hiện điều gì ?
Hay là bên phía Lý Cần xảy chuyện gì?
Cả đời tay Thường Hùng nhúng chàm thể sạch nữa, nhưng gã là nhúng chàm bình thường, đối tượng cần giải quyết càng là hạng tầm thường, dự cảm trong lòng gã .
Còn hơn cả năm đó gã bảo Thường Uy gã tù mua mạng Trương Hâm.
"Mày hỏi nguyên nhân ? Nguyên nhân gì mà đột nhiên đổi lịch trình?"
Thường Uy hỏi cũng dám hỏi, Lê Thừa quá nhạy bén, sợ sẽ lộ sơ hở, mặt Lê Thừa lúc nào cũng căng thẳng, căn bản dám nhiều.
"Anh, liên lạc với chủ nhiệm Lý hỏi xem, nhiệm vụ còn tiếp tục ?"
Thường Uy do dự một lát , Thường Hùng lập tức quát : "Mày cái quái gì ? Chuyện còn cần hỏi ? Đương nhiên là tiếp tục!"
Thường Uy nắm chặt tay, trong lòng thực nữa, khi quân đội mới phát hiện cuộc đời thể tươi sáng, đang việc bảo vệ tổ quốc thiêng liêng, cho dù đây trong sạch, cũng trở thành kẻ bán nước.
"Thường Uy, mày đừng với tao là mày chuyện đấy?" Thường Hùng dùng Thường Uy nhiều năm, Thường Uy chỉ cần một động tác, một ánh mắt là gã thể nhận suy nghĩ của Thường Uy, đột nhiên chằm chằm Thường Uy: "Chuyện bây giờ còn do mày quyết định ? Bên phía Lý Cần giao việc cho chúng , nếu mày chuyện , mày nghĩ chúng còn thể sống sót thấy mặt trời ngày mai ?"
"Mày cũng đừng là chúng thể cùng trốn, tao đưa mày ngoài tốn nhiều công sức, cả nhà lớn bé tao mà trốn ?"
"Hơn nữa ngoài cần tiền để sống ? Tiền của tao đều dồn hết đống thép phế liệu , xử lý xong lô thép , tao mà ? Lấy gì mà ?"
Thường Hùng đến đây, dừng nheo mắt Thường Uy: "Hay là , mày định mặc kệ sống c.h.ế.t của mày, tự bỏ ?"
Thường Uy đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt kích động: "Anh, em ."
"Không thì nhất!" Thường Hùng lạnh lùng , đó giơ tay đặt lên vai Thường Uy: "A Uy, mày võ nghệ , còn chuẩn sẵn thuốc cho mày, chuyện đối với mày khó."
"Sớm hơn một ngày cũng , thời gian hẹn với đầu nậu thể đổi, nhưng với khả năng của mày, ở Thâm Quyến trốn một ngày là vấn đề, ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-627.html.]
"Mày liên lạc với chủ nhiệm Lý, quả thật liên lạc, hỏi xem ông tình hình gì mà đột nhiên đổi thời gian , gì bất thường sẽ tìm thông báo cho mày."
Thường Hùng xong, liếc mắt cửa, giúp việc mà gã thuê khá tự giác, gã gọi, bà sẽ phòng khách phiền, gã thấp giọng gọi Thường Uy: "Mày theo ."
Thường Hùng xong xoay lên lầu hai. Thường Uy dừng một chút, nhấc chân theo.
Hai nhanh chóng lên lầu hai phòng việc của Thường Hùng, phòng việc của gã còn sang trọng hơn cả phòng khách, mấy cái két sắt, còn vô đồ trang trí bằng vàng ngọc.
Vào phòng việc, Thường Hùng liền lấy một gói đồ chuẩn sẵn từ trong két sắt đưa cho Thường Uy.
"Trong là vé tàu phà mua cho mày, là vé tháng, ảnh hưởng đến việc mày thuyền đến Thượng Hải lúc nào, xe chuẩn cho mày đỗ ở bến tàu, thời gian địa điểm tiếp ứng của đầu nậu cũng ở trong , còn hối phiếu mà hứa chuẩn cho mày để mày thể lấy ở Cảng Thành."
Thường Hùng , mắt cái túi đen trong tay Thường Uy, "Loại thuốc cần dùng cũng ở bên trong, điều chỉnh công thức, chỉ khiến cảm thấy uể oải nặng đầu chóng mặt giống như cảm, sáng sớm mày cho đồ ăn của Lê Thừa là ."
Thường Uy cái túi đưa đến mặt, ngón tay buông thõng bên run rẩy, cuối cùng chậm rãi giơ lên nhận lấy cái túi.
Khoé miệng Thường Hùng khẽ nhếch lên, chút hài lòng : "Mọi việc thuận lợi, bên sắp xếp xong cho cháu trai mày, sẽ nhanh chóng đến Cảng Thành tìm mày."
Thường Uy , dường như cuối cùng cũng kiên định , ngẩng đầu lên : "Vậy , em đây."
"Đi ."
Thường Hùng một tiếng, nhưng khi Thường Uy xoay rời , Thường Hùng bóng lưng cao gầy của Thường Uy, trong đầu hiện lên hình ảnh năm đó Lê Thừa cứu em gái bắt cóc, đánh cho mười mấy tên buôn tàn phế, ôm em gái m.á.u me đầy bước khỏi sân, ánh mắt hung ác đó, trong lòng gã đột nhiên bất an nhảy dựng lên.
"A Uy, đợi một chút!" Thường Hùng đột nhiên gọi Thường Uy .
Thường Uy dừng bước, Thường Hùng do dự hồi lâu, cuối cùng xoay đến giá sách, mở cơ quan giá sách, mở ngăn bí mật giấu giá sách , lấy một lọ sứ nhỏ dài bằng ngón tay bên trong.
"Trong một viên thuốc, thành dạng viên nang, khi uống hai tiếng viên nang tan sẽ c.h.ế.t đột ngột, nếu hòa với nước uống, đến năm phút sẽ c.h.ế.t đột ngột, cực độc."
"Nếu mày nắm chắc cận chiến g.i.ế.c c.h.ế.t Lê Thừa, thì xem thể cho uống thuốc ." Thường Hùng dừng một chút, giống như do dự hồi lâu, mở đôi môi thâm : "Nếu như mà vẫn thất bại, tra tấn khó mà chịu đựng , A Uy, tự mày uống ."
Thường Uy chấn động , ánh mắt đột nhiên rơi xuống lọ sứ nhỏ mà Thường Hùng đang kẹp giữa hai ngón tay.