Giờ tan tầm, xe cộ đường đông đúc, bộ cũng nhiều, Lục Huấn thể phân tâm trò chuyện nhiều. quán ăn cũng xa bách hóa sáu, chẳng mấy chốc đến nơi.
Nghĩ đến việc sắp đến giờ cơm tối, nhà Lê Tinh lo lắng thể sẽ gọi điện thoại đến, nên Lục Huấn mang theo cả điện thoại.
Gần đến giờ ăn tối, thêm việc quán mới khai trương quảng cáo, nên khi Lục Huấn đến nơi, trong sảnh khá nhiều khách.
Quán mới khai trương, ông chủ cũng mặt. Ông quen Lục Huấn, thấy liền nhiệt tình chào đón, lấy bao thuốc trong túi quần mời : "Ông chủ Lục, từ Từ Thành về ? còn định hai hôm nữa gọi điện cho , hỏi xem khi nào về, rủ , Thuận, Tiến ăn cơm."
"Ừm, mới về." Lục Huấn nhận lấy điếu thuốc, kẹp giữa hai ngón tay, ý định hút, chỉ đáp .
" đoán mà." Ông chủ lấy bật lửa , : "Lúc nãy gọi cho Tiến, cũng hôm nay mới từ miền Bắc về, trùng hợp thật..."
Ông chủ đang định gì đó, thì chú ý đến Lê Tinh xinh bên cạnh Lục Huấn, ông sững một lúc: "Đây là? Em dâu?"
"Trời ạ, ông chủ Lục, thật phúc, quen em dâu xinh như ở thế?"
Sau khi kinh ngạc, ông chủ vỗ đùi với vẻ phấn khích: "Hôm vợ còn , ông chủ Lục tìm một cô vợ như thế nào, bây giờ thì thấy !"
Từ tuần , hai họ liên tục hỏi đang yêu , nhưng đây là đầu tiên cô xuất hiện mặt bạn bè của , nhất là ông chủ còn diễn sâu như .
Lê Tinh đỏ mặt, phản ứng thế nào, cô cúi đầu mỉm .
Lục Huấn sang cô, thấy cô ngại ngùng đến mức hai má ửng hồng, nhưng hề né tránh phủ nhận, khóe môi khẽ nhếch lên, nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng siết lấy như an ủi, với ông chủ Thái: "Anh Thái giúp sắp xếp một chỗ cạnh cửa sổ, yên tĩnh một chút."
"Được, vấn đề gì, chỗ cạnh cửa sổ, chắc chắn yên tĩnh. Đi, , đưa hai lên."
Ông chủ Thái nhiệt tình, vội vàng đưa tay dẫn họ lên lầu, dặn dò mang bánh ngọt lên, tự lấy quý cất giữ để pha, chu đáo đến mức Lục Huấn hỏi ý Lê Tinh gọi món xong, khéo léo nếu Thái việc thì cứ , ông mới dặn dò nhân viên tiếp đãi chu đáo mới xuống lầu.
"Ông chủ thật nhiệt tình."
Thấy , Lê Tinh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô luôn quen với kiểu nhiệt tình xa lạ , ứng phó thế nào.
Lục Huấn mỉm cô, cô quen với việc giao tiếp, nhưng ứng xử , cử chỉ tao nhã đúng mực.
"Anh Thái là thích khách khứa. Trước đây, quán ăn cạnh bách hóa hai là do vợ chồng tự quản lý, nhưng hào phóng quá, mỗi gặp quen, dù , đều tiếp đãi nhiệt tình, tặng đồ ăn vặt hoặc thêm hai món ăn. Vợ sợ hào phóng đến mức phá sản, nên cho quản lý quán nữa, đưa việc khác, còn quán ăn thì thuê quản lý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-63.html.]
"Anh mặt ở đây là vì mời một đến bàn chuyện ăn."
Lê Tinh chợt hiểu: "Ra là , trách chúng đến quán gặp ."
"Vậy thiết với như là do hợp tác ăn khác ? Em thấy còn nhắc đến Thuận mà từng kể với em?"
" , một việc ăn khác." Lục Huấn gật đầu, đưa tay đặt đĩa lạc luộc mà nhân viên phục vụ mang lên mặt Lê Tinh. Nhớ điều gì đó, ngẩng lên cô: "Anh Tiến mà nhắc đến là đồng đội của , bọn là bạn bè sống c.h.ế.t , từng cứu , cũng từng cứu . Bây giờ , và Thuận Tử cùng ăn, Tiến phụ trách mảng xuất nhập khẩu thép phế liệu, thỉnh thoảng còn giúp một ông chủ đến miền Bắc. Hôm qua mới từ miền Bắc về, cũng em."
"Anh Tiến sống ở khu hẻm Tây Hỗ, bố hiện đang giúp quản lý trang trại nuôi trồng, tiện thể thu mua thêm hải sản của các hộ dân xung quanh. Ngày mai một ao cá mua xong cần thu hoạch, ngày mai em rảnh ? Có đến đó chơi ?"
"Thím Minh mà nhắc đến, hôm khác sẽ đưa em đến."
Anh đưa cô gặp những quan trọng với , để họ cô. Anh bày tỏ ý từ lâu, Lê Tinh từ chối, càng lý do gì để từ chối.
Ngón tay cô khẽ gõ nhẹ lên mặt bàn, ngẩng lên mỉm rạng rỡ: "Được ạ, em từng tận mắt chứng kiến cảnh đánh bắt cá."
Cô đồng ý, Lục Huấn cũng theo: "Vậy sáng mai đến đón em."
"Ừm, đánh bắt cá chắc là từ sớm đúng ? Anh thể đến đón em sớm một chút, em đặt báo thức chắc là dậy . Anh đến nơi thì gọi điện, em sẽ ngay."
Lê Tinh hứng thú với việc đánh bắt cá, cô bóc một hạt lạc, tò mò hỏi: "Đánh bắt cá là dùng lưới kéo trực tiếp là rút hết nước trong ao bắt ? Có cần xuống ao bắt ?"
"Ao cá bao trọn gói, bên trong còn nuôi lươn, tiên sẽ dùng lưới kéo, đó sẽ rút hết nước trong ao để xuống bắt. Chắc là sẽ náo nhiệt."
Nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt xinh của Lê Tinh sáng lên: "Anh cũng sẽ xuống ao bắt cá và bắt lươn ?"
Lục Huấn mỉm cô: "Nếu em xem, sẽ xuống."
Nụ của cưng chiều, dường như chỉ cần cô một câu, sẽ bất cứ điều gì.
"Nếu xuống, em chắc chắn sẽ xem." Lê Tinh ngại ngùng rũ mắt đáp, ánh mắt cô lảng tránh sang một bên, tiếp: "Nếu sợ em gây trở ngại, em còn thể xuống phụ bắt."
"Em sợ bẩn ?" Lục Huấn hỏi cô. "Ao nuôi cá sạch sẽ lắm, bùn đất trong đó cũng hôi."