"Hai theo , những còn tiếp tục tìm kiếm!"
Trên chiếc tàu khách neo đậu ở bờ sông, Lộ Phóng vội vàng cúp điện thoại, tai tập trung ngóng âm thanh phát từ khoang hạng ba cùng, trầm giọng lệnh nhanh chóng chạy lên .
Đôi chân dài sải bước, chỉ vài bước lên đến khoang hạng ba, chỉ thấy trong khoang tàu đông nghịt đang ồn ào hỗn loạn, những tờ tiền mệnh giá một trăm đồng rải đầy sàn, tất cả đều vây quanh nhặt tiền, mấy còn xô đẩy để tranh giành một hai tờ tiền.
Rải tiền khắp nơi, tình huống rõ ràng là bình thường.
Lộ Phóng đảo mắt những khuôn mặt đang chen chúc nhặt tiền trong khoang tàu, đột nhiên liếc thấy ngoài hành lang một bóng mặc áo khoác da, cổ áo dựng che khuất nửa khuôn mặt, đầu đội mũ cao bồi lướt qua.
Lộ Phóng từng điều tra Thường Hùng, để ý thấy gã thích mặc áo da, quần da, đội mũ cao bồi.
"Thường Hùng!"
Lộ Phóng quát lớn, nhấc chân đuổi theo.
Bóng bên ngoài thấy tiếng quát, rõ ràng là hoảng loạn, vốn định chạy xuống lầu nhưng chạy lên boong tàu.
"Thường Hùng, đừng chạy! Anh thoát !"
Lộ Phóng chạy nhanh như bay, chẳng mấy chốc đuổi kịp , thấy sắp bắt gã, hoảng hốt nghiêng đầu, đột nhiên nhảy từ boong tàu xuống sông.
Mặt sông nhanh chóng b.ắ.n tung tóe một cột nước lớn.
*****
Thường Hùng nhảy xuống sông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-639.html.]
Lê Tinh và Lục Huấn nhận tin là buổi tối, ban ngày họ ở nhà bố giúp đỡ tiếp khách. Mỗi năm dịp Tết nhà họ Lê nhiều khách đến thăm chúc Tết.
Có một họ hàng xa của nhà họ Lê, cũng của nhà họ Thẩm, còn một bạn bè thiết của Lê Vạn Sơn và Thẩm Phương Quỳnh. Năm nay Lê Vạn Sơn còn trở nhà máy sợi việc, khách đến nhà càng đông hơn.
Lê Vạn Sơn nhận quà biếu, vẫn cứ đến, mang theo cá hun khói hoặc đồ ăn, mang theo thực phẩm chức năng.
Xã hội trọng tình nghĩa, các mối quan hệ qua ngừng, nhà họ Lê thật sự tiện từ chối những món quà , nhận thì mời cơm, đó còn đáp lễ .
Hôm nay nhà họ Lê bày bảy tám mâm khách. Người nhà chuẩn cơm nước chút bận rộn, còn tiếp khách, từ sân bay về đến nhà, cô và Lục Huấn lúc nào ngơi tay.
Pha rót nước, chuẩn hoa quả, còn chơi bài cùng khách, từ trưa đến tối lúc nào rảnh rỗi.
Tiếp khách ngày Tết ở nhà luôn là một việc mệt mỏi, ăn tối xong giúp dọn dẹp bàn ghế, tiễn những vị khách cuối cùng về, Lê Vạn Sơn cầm chổi quét sân, Lê Chí Quốc, Lê Chí Quân, Lục Huấn, Lê Hà Niên và Lê Hà Dương thì trả bàn ghế mượn ở khu nhà tập thể gần đó.
Lê Tinh bế cháu trai Thiên Tứ quét dọn phòng khách xong, liền xuống ghế sô pha nghỉ ngơi, xem bộ phim mới chiếu ti vi, cô như thôi miên mà ngáp dài, nước mắt lưng tròng, cảm giác như mắt mở nổi.
"Con gái mệt ?" Thầm Phương Quỳnh cùng hai con dâu dọn dẹp xong trong bếp , thấy liền hỏi cô. "Đợi Lục Huấn trả bàn ghế về thì các con về nghỉ ngơi , vốn dĩ mới ốm dậy, sáng nay còn dậy sớm như , cơ thể chịu nổi ."
"Vâng, sức khỏe con , chỉ là buồn ngủ thôi."
Lê Tinh chút ngại ngùng đáp lời , nếu chỉ là dậy sớm thì , nhưng tối qua cô ngủ ngon, còn nũng với Lục Huấn. Cô mới ốm dậy, cũng xót cô thương cô, nhưng sự thương xót của phần đặc biệt, đó là để cô động đậy.
Anh hôn cô đến mức khó chịu chui trong chăn. Cô duỗi thẳng mũi chân đến mức run rẩy, cuối cùng nhịn khẽ đạp một cái.
vì thế mà khiến chút mất kiểm soát. Hành hạ đến nửa đêm mới ngủ, sáng sớm hôm dậy sớm, cô chút chịu nổi.
Chuyện tiện với , đợi Lục Huấn trả bàn ghế về, giục họ về nhà nghỉ ngơi, cô cũng từ chối, hai cùng trở về biệt thự.
Cô quả thực mệt mỏi rã rời, về đến nhà, Lục Huấn liền phòng tắm xả nước cho cô tắm rửa. Cũng chính lúc , Lục Huấn nhận điện thoại từ phía Lộ Phóng.