Con trai lẩm bẩm một hồi, đột nhiên đầu bà: "Mẹ, con tiền, con và Lan Lan bây giờ lương cao, còn nuôi Hạo Minh, cứu Xảo Xảo thì cứu , con đây, xin nghỉ phép sẽ tính là vắng mặt trừ lương."
Đứa con trai bạc bẽo xong liền bỏ , bà thể thực sự bỏ mặc con gái, gọi điện thoại cho chồng đang ở nhà máy, bảo ông nhanh chóng về nhà lấy sổ tiết kiệm, rút tiền đến cứu mạng con gái.
Bà dám cụ thể chuyện của con gái qua điện thoại, đợi chồng đến, bà giục chồng đến quầy thu ngân nộp tiền, bác sĩ chuẩn xong thứ để phẫu thuật, chồng bà gặng hỏi, bà mới ấp úng kể sự việc.
Chồng bà xong, mặt mày sa sầm: "Nếu bà sớm là vì lý do , thì mang tiền đến! Đã sắp xếp cho nó xem mắt, kết hôn đàng hoàng thì nó chịu, ngoài để cho bầu, bà là kiểu gì ? Chuyện gì cũng ?"
Chồng bà nổi giận xong, cũng giống như con trai lớn bỏ , bà vội vàng giữ ông , lóc : "Ông định ? Nó là con gái chúng , ông thực sự quan tâm đến sống c.h.ế.t của nó ? Bác sĩ tối qua nó hãm hại, nhỡ là nó tự nguyện thì ?"
"Ông con gái chúng ngoan mà, nó nỗ lực, theo giám đốc của nó..."
Lý Quế Chi nhắc đến hai chữ "giám đốc", đột nhiên như bừng tỉnh: Giám đốc, tối qua con gái bà là do giám đốc của nó đón , đó tại nó xảy chuyện như ?
Bà nghĩ đến, chồng bà cũng nghĩ đến, liền : "Chuyện chắc chắn liên quan đến giám đốc của nó, tìm , bắt cô giải thích rõ ràng."
Nói xong, chồng bà liền khỏi bệnh viện, đạp xe đến bách hóa sáu tìm .
Nào ngờ ông tay trắng trở về, rằng giám đốc ở đó, trong văn phòng hai ngày nay thấy . Người hỏi ông tìm giám đốc việc gì, chuyện quá mất mặt nên ông dám , chỉ thể im lặng về bệnh viện.
Sau đó, chồng bà trở về bệnh viện liền buông xuôi, bảo bà tự tìm cách rõ chuyện , nếu chuyện liên quan đến giám đốc thì nhất định bắt cô chịu trách nhiệm đến cùng.
Chồng bà luôn cảm thấy chuyện mất mặt, đợi đến hơn mười giờ con gái khỏi phòng phẫu thuật, xác định còn nguy hiểm đến tính mạng, ông đến cũng , trở về nhà máy.
Con gái xảy chuyện, tình hình cụ thể còn rõ ràng, chồng và con trai trong nhà thái độ như , bà đau lòng tủi con gái giường bệnh, một lúc nữa vẫn tỉnh , bà nhịn mà ôm mặt nức nở.
Y tá của bệnh viện mấy tiếng đồng hồ nắm rõ tình hình gia đình họ, bụng nhắc nhở bà, nếu xác định con gái bà hãm hại thì nên báo cảnh sát càng sớm càng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-649.html.]
Báo cảnh sát?
Bà thấy câu đó thì giật , đó nhanh chóng cảm thấy . Chuyện thể báo cảnh sát , báo cảnh sát thì đều hết ? Vậy con gái bà còn thế nào nữa?
Chồng và con trai vốn cảm thấy chuyện của con gái mất mặt, nếu cho đều , thì e rằng con gái đến nhà cũng còn chỗ để về.
Bà trả lời y tá thế nào, đành ôm mặt tiếp tục nức nở.
Y tá bụng nhắc nhở nhưng nhận hồi đáp, sắc mặt cô cũng lên, chỉ đúng phận sự một câu: "Bệnh nhân cần viện ít nhất một tuần, nhà cần mang theo một đồ dùng cần thiết cho bệnh nhân." rời khỏi phòng bệnh.
Con gái viện, tình hình hôm nay, trong nhà ngoài bà , sẽ ai quan tâm đến con gái nữa, còn ba nghìn tệ chỉ là tiền phẫu thuật, tiền thuốc men, viện còn . Bà bao nhiêu năm, trong tay cũng bao nhiêu tiền, đây?
Lúc , bà nhớ đến việc con gái từng rằng tăng lương, còn tiền thưởng, mấy tháng nay tiền con gái đưa cho gia đình vẫn là con như cũ, nó chắc hẳn để dành một ít chứ? Không thì ít nhất cũng mấy món đồ trang sức bằng vàng mà.
Nghĩ đến đó, bà khỏi lo lắng, nếu con dâu cả con gái bà xảy chuyện , liệu nảy sinh ý đồ gì . Trước đây con dâu cả ít mượn dây chuyền vàng, vòng tay vàng của con gái để đeo về nhà đẻ cho mặt mũi.
Chỉ là từ khi con gái bà giám đốc trọng dụng, tính tình trở nên ngang bướng hơn, bảo đưa thêm tiền tiêu vặt cho gia đình thì chịu, con dâu mượn mấy thứ đồ thì nó coi như thấy, trong nhà vì chuyện mà cãi mấy .
Bà còn từng bắt gặp con dâu lẻn phòng con gái, chuyện con gái , nó liền mua hẳn một cái khóa to về, tối hôm đó trong nhà ầm ĩ một trận.
Bà lập tức thể ở bệnh viện nữa, đành mặt dày đến chỗ y tá, nhờ y tá trông chừng giúp, bà về nhà lấy đồ.
Chỉ là khi về đến nhà, bà tìm thấy sổ tiết kiệm của con gái, cũng thấy những món đồ trang sức mà con gái thường đeo, mà tìm thấy một cuốn nhật ký của con gái.
Trên đó ghi chép bộ chi tiết, con gái Trương Hòa Bích từng bước dụ dỗ lún sâu vũng lầy, thể thoát tiếp khách. Từ thành đạt trẻ tuổi tài năng, đến ông chủ nho nhã lịch lãm, đến những kẻ bụng phệ sở thích bệnh hoạn, từ ban đầu chỉ phục vụ một đàn ông, đến là nhiều , nó thể từ chối, cho dù cảm thấy bụng khó chịu mà vẫn ép buộc, cưỡng bức.