Nếu chỉ cần góp một phần vốn là thể sở hữu một cửa hàng bán sỉ như thế, thì ngay cả cô cũng sẵn lòng.
"Tinh Tinh, thể hỏi tiền đặt cọc cần bao nhiêu ? Lợi nhuận khi trừ chi phí hàng hóa và tiền thuê mặt bằng thì chia bao nhiêu?" Tiểu Tĩnh nhịn hỏi.
Tiểu Tĩnh mấy năm kinh nghiệm thu mua ở bách hóa sáu, năm nay hoạt động của bách hoá sáu về cơ bản là do cô phụ trách, cô tiếp thu ý tưởng của Lê Tinh nhanh, còn hỏi trúng vấn đề.
Lê Tinh luôn Tiểu Tĩnh năng lực tệ, khi còn ở bách hoá sáu, những hóa đơn thanh toán mà cô đưa cho cô còn chi tiết hơn nhiều so với những gì Trương Hòa Bích tự .
"Mở một cửa hàng bán sỉ tự chọn tùy theo diện tích, nhập hàng cho một cửa hàng ít nhất cũng cần một triệu tệ tiền hàng, tiền đặt cọc ít nhất là một trăm nghìn tệ, tất nhiên, đám con gái nhiều tiền, cho nên tiền đặt cọc sẽ tính là cổ phần của họ, mỗi tối thiểu hai nghìn tẹ, giới hạn tối đa, họ bao nhiêu thì góp bấy nhiêu, công ty sẽ căn cứ tiền đặt cọc để hợp đồng chia cổ phần cho họ, họ thể tùy ý tăng hoặc giảm tỷ lệ cổ phần của ."
Trương Hòa Bích lôi kéo , giai đoạn đầu còn khá hào phóng, đám con gái ở bách hoá sáu hiện tại ít nhiều gì cũng chút tiền, tiền thì cũng chút trang sức, bán cũng một hai nghìn tệ.
Lê Tinh tìm hiểu tình hình qua Phương Tình, tất nhiên loại trừ một cô gái tiêu xài hoang phí hoặc nộp hết tiền cho gia đình, nhưng đôi khi con thể chỉ dựa sự giúp đỡ của khác, mà còn học cách tự cứu , đúng ?
Muốn đường sống, hết tự lên .
Buổi tối gió bắt đầu thổi, hành lang bệnh viện càng thêm lạnh lẽo, Lê Tinh kéo áo khoác , nghiêm túc Tiểu Tĩnh : "Tiểu Tĩnh, nếu những cô gái suy tính trong lòng, thì khi họ con đường hẳn đây là kế hoạch lâu dài, sẽ tính toán cho bản , trong thời gian , họ thể nào nổi hai nghìn tệ."
"Nếu quả thực , thì tiền của họ chắc chắn chỗ chi tiêu, nếu là tiêu xài hoang phí, hoặc là tự lên , đem hết cho gia đình, mà gia đình chỉ hút máu, quan tâm đến sống c.h.ế.t của họ, thì những như chúng cũng thể giúp cả đời ."
Tiểu Tĩnh im lặng, cô , con đường mà Lê Tinh đưa cho đám con gái là con đường nhất cho họ. Thậm chí đây còn là cơ hội lớn mà họ gặp , thể gặp mà thể cầu.
Nếu nắm bắt , thì chỉ thể , phận định.
"Tinh Tinh, hiểu , sẽ hỏi họ." Một lát , Tiểu Tĩnh ngẩng đầu lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-680.html.]
"Ừ, , cô về hỏi , nếu xác định hoặc gì hiểu, thể đến tầng của trung tâm bán sỉ tìm ." Lê Tinh gật đầu , nghĩ đến điều gì đó, cô nhấn mạnh thêm một câu: "Có một điều, bà chủ ở cửa hàng bán sỉ, thì những thói quen cũ ở vũ trường của họ phép mang , nếu họ coi cửa hàng bán sỉ như bách hoá sáu bàn đạp, tổn hại đến hình ảnh của cửa hàng, cửa hàng sẽ truy cứu trách nhiệm của họ."
Tiểu Tĩnh hiểu ý của Lê Tinh, khẽ gật đầu: " hiểu, sẽ rõ với họ."
Ngừng một lát, cô đưa tay vén tóc tai, chút ngượng ngùng hỏi: "Tinh Tinh, thể tham gia cửa hàng ?"
Hoàn cảnh gia đình cô bình thường, nhưng bố cô thương cô, trai và chị dâu cũng , cô ăn ở cùng gia đình, đóng tiền sinh hoạt, chỉ thỉnh thoảng mua chút đồ về, mấy năm nay cô chưng diện, ăn uống còn tiết kiệm, để dành một khoản tiền.
Đây thực cũng là một cơ hội cho cô, đó cô cũng đang lo lắng tìm việc ở .
Lê Tinh ngẩn một lát, chút ngờ Tiểu Tĩnh hỏi như , nhanh đó : "Đương nhiên là . Tiểu Tĩnh, cô việc ở bách hoá sáu mấy năm, năng lực là , cô thể thử thách bản , cửa hàng ban đầu các cô kinh nghiệm, chúng sẽ cử đến hướng dẫn giúp đỡ các cô, đợi đến khi các cô thích nghi, việc quỹ đạo, thì các cô thể tự kinh doanh."
" địa điểm là ở Từ Thành, Từ Thành và Ninh Thành tuy xa nhưng cũng gần, Tiểu Tĩnh, đây cô cô sắp kết hôn, yêu cô ủng hộ ?"
"Chuyện cả." Tiểu Tĩnh và yêu quen từ nhỏ, bao nhiêu năm nay cho dù cô ăn mặc quê mùa, vẫn thích cô, cô từng kể cho về công việc của , nhưng vẫn luôn ủng hộ công việc của cô, cô chắc chắn cũng sẽ ủng hộ cô, nhắc đến chuyện , mặt lộ một nụ : "Người yêu bây giờ cũng đang kinh doanh nhỏ, bán đồ ăn sáng, nếu con đường , chỉ ủng hộ , bố chúng bây giờ còn trẻ, thể ngoài bôn ba vài năm."
Lê Tinh nhận Tiểu Tĩnh tính toán riêng, cô thêm gì nữa, khẽ mỉm : "Vậy thì , các cô thể bàn bạc thỏa là , chuyện cứ quyết định như , cô về hỏi xem những cô gái ai ý định, chuyện ép buộc."
Lúc là bảy giờ tối, bên ngoài trời tối, Lục Huấn nghĩ Lê Tinh buổi trưa ăn bao nhiêu, lo cô đói, đoán chừng họ cũng chuyện xong nên xách đồ tới.
Lê Tinh liếc mắt thấy, cô theo bản năng giơ tay lên xem giờ, cũng phát hiện muộn, bố ở nhà còn đang đợi, liền với Tiểu Tĩnh: "Không còn sớm nữa, cũng về . Đợi bên cô xác định xong thì liên lạc với ."
Nhớ lời Phương Tình gặp bọn say rượu đường, tuy trời muộn lắm nhưng cũng kém bao nhiêu, bèn : "Tiểu Tĩnh, một cô đường an , là cùng chúng ? Đưa cô về ?"
"Không cần , lúc nãy gọi điện cho yêu, lát nữa bảy giờ rưỡi đến đón ." Tiểu Tĩnh cũng chú ý đến Lục Huấn, vội vàng đáp, nhớ điều gì đó hỏi: "Tinh Tinh, hai về luôn ? Không cô đến thăm Xảo Xảo ?"
" đến thăm cô , định bụng mang cho cô ít đồ về thôi." Lê Tinh mím môi nhẹ, nghĩ bụng Tiểu Tĩnh còn đợi yêu đến đón, chắc ngay . Cô khựng , Tiểu Tĩnh nhờ vả: "Tiểu Tĩnh, cô giúp một việc ? mua cho Xảo Xảo ít đồ bổ, ban đầu định nhờ y tá đưa hộ, giờ cô ở đây , Tiểu Tĩnh thể giúp đưa cho cô ?"