THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 683

Cập nhật lúc: 2025-07-24 02:32:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô dùng một năm để đánh mất tương lai vốn dĩ bình thường nhưng chắc hạnh phúc của , chôn vùi tình bạn từng , vĩnh viễn mất cơ hội , rơi cảnh nhà để về, nơi để .

Con giòi cuối cùng cũng biến thành chuột c.h.ế.t phơi ánh mặt trời.

Cô tồi tệ như , khiến ghê tởm chán ghét như , đến cả bố ruột trai ruột cũng ghét bỏ, mà cô vẫn thể đến đây một chuyến, đưa cho cô một túi đồ bổ lớn.

thấy xui xẻo ghê tởm ? Nếu là cô, chắc chắn sẽ hối hận vì quen cô.

"Muộn quá , bên ngoài mua đồ ăn, đun nước sôi pha cho con bát bột protein nhé? Mẹ hỏi y tá , con bây giờ mới phẫu thuật xong, nhất là ăn đồ loãng dễ tiêu, bột protein tác dụng no bụng, cũng giúp ích cho việc hồi phục sức khỏe của con."

Lý Quế Chi vẫn lo lắng cho con gái, ngoài lâu thì xách một bình nước nóng trở về, bà cố gắng điều chỉnh cảm xúc ở bên ngoài phòng bệnh, lúc nữa, chỉ là buổi sáng và buổi chiều quá nhiều, đôi mắt già nua sưng húp như quả óc chó, giọng cũng khàn đặc.

Thấy con gái trả lời, bà khẽ hít một , cố gắng lấy tinh thần, đến tủ lấy hộp cơm nhôm mà bà mang từ nhà , cầm hộp bột protein bàn lên mở .

Hộp bột protein niêm phong kín, Lý Quế Chi đầu tiên thứ , mãi mà mở , khỏi lẩm bẩm: "Sao còn khó mở hơn cả hộp sữa bột, thế lúc mang theo cái kéo. bạn của con thật là , tâm như Tiểu Tĩnh, còn hào phóng, bột protein đây hỏi , rẻ ."

Hộp bột protein cuối cùng cũng mở , bên trong còn chuẩn sẵn một cái thìa, Lý Quế Chi lấy thìa múc một muỗng đổ hộp cơm, khuôn mặt chút huyết sắc của con gái, bà cắn răng múc thêm một muỗng nữa.

Nghĩ đến việc y tá bột protein pha bằng nước sôi, bà đổ nước đun sôi để nguội hộp cơm, lấy đôi đũa trong tủ khuấy đều, đó mới đổ thêm chút nước nóng khuấy. Bột protein khi pha với nước nóng nhanh tỏa một mùi thơm ấm áp, Lý Quế Chi ngửi thấy liền cảm thấy là đồ .

Bà lấy đũa chấm một chút đưa lên miệng nếm thử, vị gì, lẽ là quá ít nên nếm , nhưng bà cũng chấm thêm đũa nữa, xác định nhiệt độ thích hợp, nóng miệng, vội vàng cẩn thận đưa đến mặt con gái.

"Y tá cái dùng nước sôi pha, pha nước đun sôi để nguội, nóng miệng, mau uống , cẩn thận đừng đổ nhé."

Cả ngày ăn gì, mùi thơm ấm áp thoang thoảng nơi đầu mũi, khơi dậy những giác quan vốn tê liệt. Chúc Xảo Xảo lúc mới ngẩng đầu Lý Quế Chi, khuôn mặt già nua nhăn nheo, bà quá nhiều, cả đỏ bừng, mắt càng sưng hơn, bên trong là tia máu, mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi bao nhiêu rối bù xơ xác, những sợi tóc bạc trắng lốm đốm giữa những sợi tóc đen nhiều, già nua thảm hại.

Chúc Xảo Xảo còn nhớ mấy ngày Lý Quế Chi mặc chiếc váy hoa xanh lam trông tinh thần, nhanh nhẹn.

"Sao ? Uống chứ?" Lý Quế Chi thấy con gái mãi động đậy, ánh mắt cứ chằm chằm bà đang nghĩ gì, Lý Quế Chi đột nhiên sợ hãi, bà sợ Chúc Xảo Xảo chuyện dại dột, bà chỉ một đứa con gái , cho dù sai chuyện sai đường, bà cũng nỡ cô cứ thế mà , đời còn dài mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-683.html.]

"Con ? Xảo Xảo , chúng ..." "Mẹ, thể ôm con một cái ?"

Lý Quế Chi đang định vội vàng khuyên con gái, thấy câu trong lòng bà càng thêm hoảng loạn, vội vàng đặt hộp cơm lên bàn, âm thanh hốt hoảng gọi:

"Xảo Xảo, chúng đừng chuyện dại dột, gì quan trọng hơn sống sót cả. Con đừng dọa , nếu con mà mệnh hệ gì..."

Lời của Lý Quế Chi hết , bởi vì Chúc Xảo Xảo đột nhiên ôm lấy bà: "Sẽ , , con sẽ nghĩ quẩn nữa."

Cô sẽ nghĩ quẩn nữa.

sống, cô sống.

Buổi chiều cô nghĩ đến chuyện c.h.ế.t cho xong. Ánh mắt khác thường của giường bên, những bệnh trong bệnh viện cố tình đến xem cô, ánh khinh miệt ẩn ý của y tá, cả những lời chị dâu mắng cô c.h.ế.t quách , lời bố và trai nhờ chuyển lời... tất cả khiến cô chịu nổi.

Giống như chị dâu , cô còn sống gì nữa? Nửa đời còn hy vọng, đều cô bây giờ là gái làng chơi, bẩn thỉu hôi hám ngủ với bao nhiêu , thậm chí ngoài, còn thể du côn lưu manh ngang qua hỏi cô bao nhiêu tiền một đêm.

Cô sống chỉ khiến gia đình thêm hổ, khiến cô thêm tức giận, đau khổ. cô thật sự cam tâm c.h.ế.t như ? Cô vẫn cam lòng, cô mới hai mươi mốt tuổi, dựa cái gì mà cô c.h.ế.t như ?

Suy nghĩ đây của cô là sai lầm, thì cô sẽ sửa chữa. Cô mất cơ hội , cô vẫn còn một già. Cô sai lầm quá đáng , thể sai thêm nữa.

Cô cũng một ngày nào đó Phương Tình nhắc đến cô một câu: "Thật uổng phí công Lê Tinh mang cả túi đồ lớn đến như ."

Đó là những lời Phương Tình thể , cô xưa nay ăn kiêng nể ai.

"Đợi con xuất viện, con sẽ rời khỏi Ninh Thành, đến một nơi nhỏ tìm việc hoặc buôn bán nhỏ, đừng sợ, con sẽ để lo lắng nữa."

ngày hôm nay, thật trong lòng sớm . Cô từng gặp một vũ nữ ở vũ trường, cô mắc bệnh truyền nhiễm, cô thấy, lúc đó cô che cánh tay với cô, nghề sớm muộn gì cũng sẽ như , cô cẩn thận thì cũng sẽ .

mà sợ hãi vô cùng, điều khiến cô sợ hãi hơn là lâu đó cảnh sát xông vũ trường. Trước đây cô thấy cảnh sát chỉ cảm thấy an tâm, đó thấy cảnh sát chỉ sợ hãi.

Loading...