Trương Hòa Bích luôn thích dây áo mảnh, quần áo đặc biệt nhỏ hơn một cỡ, dây áo dài hơn một đoạn, lộ đường cong. Hiện tại thời đại cởi mở, mặc như cũng gì, chỉ là vai họ co , ánh mắt né tránh, dáng vẻ rụt rè bất an hợp với cách ăn mặc , thậm chí còn quái dị.
Đây là dáng vẻ vốn của họ, nhưng họ , thậm chí thể còn cho rằng đây là trang phục, diện mạo tươm tất nhất mà họ thể diện ngoài.
Khi Lê Tinh đang họ, các cô gái đó cũng đang Lê Tinh.
Sau khi Lê Tinh mang thai giày cao gót nữa, đôi giày cao gót mà Lục Huấn tặng cho cô, cô thích vô cùng nhưng chỉ thể mỗi ngày khi ngủ sờ một chút, ôm một chút, hoặc là nó một vòng mặt Lục Huấn mà thôi.
hôm nay cô gặp giám đốc Sử để đàm phán mua tòa nhà, cô cứ cảm giác mang giày gót thì khí thế đủ, thiếu tự tin, cô cũng thể như ngày tùy tiện mặc một chiếc váy vải bông thoải mái, giày bệt xã giao, như vẻ tôn trọng và coi trọng.
Hôm nay cô đặc biệt xin phép Lục Huấn một đôi giày cao gót ba phân, kiểu buộc dây, mũi nhọn, phía là áo giao lĩnh bằng vải satin ngọc trai màu trắng, phía phối với chân váy ôm m.ô.n.g cùng chất liệu và màu sắc, thắt lưng buộc một dải lụa trơn rộng bằng hai ngón tay, hảo tạo những nếp gấp nhỏ váy, tôn lên vóc dáng tuyệt yêu kiều của cô.
Mái tóc xoăn sợi len tỉa mỏng đặc biệt, dùng một cây trâm ngọc trai búi thấp đầu, khuôn mặt trời sinh xinh trang điểm, nhưng làn da trắng nõn như tuyết, đôi môi đào đỏ mọng, hai lọn tóc xoăn cong tự nhiên rủ xuống hai bên mai, dáng vẻ yểu điệu đoan trang, khí chất thanh tao khí thế.
Các cô gái tiếp xúc nhiều nhất với phụ nữ là Trương Hòa Bích, Trương Hòa Bích là lợi hại, luôn là môi đỏ rực lửa, phô trương gợi cảm, từng cử chỉ đều toát lên vẻ quyến rũ, đây họ cho rằng Trương Hòa Bích như mới gọi là xinh , nhưng khi gặp Lê Tinh, họ đột nhiên nhận Trương Hòa Bích và những như họ ở trong vũ trường thật gì khác biệt.
Xinh , khí chất, cao quý, tao nhã thật sự là như thế đây.
Rực rỡ mà tục tĩu, như hoa sen mới nở.
Đứng mặt cô, họ giống như mặc quần áo, hoặc là mặc cho đàng hoàng, mấy tự chủ kéo dây áo váy của lên.
"Ngồi ."
Lê Tinh thể thấy các cô gái thật sự căng thẳng, cô mỉm ôn hòa với họ, thấy Tiểu Thang rót nước xong bưng khay , cô đưa tay cầm hai ly đưa cho hai cô gái gần cô nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-698.html.]
Hai cô gái đó hoảng hốt vội vàng nhận lấy ly nước trong tay cô, lí nhí : "Cảm ơn." Tim đập nhanh, họ đều dám ngẩng đầu lên.
"Không gì."
Lê Tinh mỉm ôn hòa, đến vị trí ngay bàn họp cạnh chỗ Tiểu Tĩnh xuống.
Mọi thấy cô xuống, từng rón rén kéo ghế cũng xuống, Tiểu Tĩnh cũng buông hai tay đang đan , kéo ghế xuống.
Phòng họp hơn ba mươi mét vuông, rộng rãi thoáng đãng, bên trong một chiếc bàn dài đủ chỗ cho hai ba mươi , bên cạnh còn vô ghế, mấy xuống cũng vẫn rộng rãi.
Tiểu Thang đặt ly nước lên bàn, ở những vị trí gần đó lượt bày rời khỏi phòng họp, Tiểu Tĩnh thấy trong phòng họp chỉ còn Lê Tinh và họ, Lê Tinh cũng ý định chủ động mở lời, cô do dự mở miệng:
"Tinh Tinh, hôm nay họ đến là hỏi cô về chuyện mở trung tâm bán sỉ ở Từ Thành, họ hỏi hai nghìn tệ thể góp bao nhiêu cổ phần, đại khái một tháng... tiền lãi thể nhận bao nhiêu?"
Tiểu Tĩnh quan sát phản ứng của Lê Tinh, thấy Lê Tinh từ khi cô chuyện, nụ nhàn nhạt mặt cô giống như cố định chút đổi nào, bàn tay cô ở bàn xoắn như bánh quai chèo, dừng một lúc lâu, Lê Tinh, giọng càng nhỏ hơn:
"Nếu chỉ mấy chúng đầu tư tiền, ?"
Lê Tinh quét mắt một cô gái đang cúi đầu bàn, hỏi một câu: "Những cô gái khác tìm việc ?"
"Ừm... gần như đều tìm ." Vẻ mặt Tiểu Tĩnh tự nhiên, đưa tay vuốt tóc xoăn bên tai, đáp một tiếng.
"Gần như đều tìm ?"
Lê Tinh Tiểu Tĩnh, trong lòng bây giờ cảm thấy thế nào, Tiểu Tĩnh những năm theo Trương Hòa Bích chịu ít bắt nạt và đau khổ, sống dễ dàng, thật khó trong cảnh như mà cô vẫn thể kiên trì, cùng Trương Hòa Bích những việc xa, còn thể giữ bản tâm đưa giấy cho Phương Tình, truyền tin tức cho họ, đến bệnh viện thăm Xảo Xảo, các cô gái cầu xin.