Sau khi ở trong căn biệt thự của Vạn Duyệt, ả phát hiện Vạn Duyệt và Bành Siêu đang lén lút qua , thậm chí cả khi trai ả gặp chuyện, hai dan díu với . Ả từ chỗ ưa Vạn Duyệt chuyển sang căm ghét, nghĩ đến việc Vạn Duyệt dùng tiền của trai để bao trai, sống sung sướng, trong khi trai sắp cô độc lên đoạn đầu đài, ả thể nào chịu nổi.
Chỉ là lúc đó ả còn việc lớn , tạm thời rảnh để ý đến Vạn Duyệt.
Ngày 18 tháng 9 Hồng Thái Dương gặp chuyện, cũng là ngày Thường Lâm dự định rời khỏi Ninh Thành, nước ngoài.
Nhờ việc buôn bán hàng giả, hàng kém chất lượng của Hồng Thái Dương, ả kiếm một khoản tiền mặt kếch xù, cộng thêm thép phế liệu mà đây ả giúp trai tuồn ngoài, cuộc sống của ả ở nước ngoài mới thực sự bắt đầu. Không nghi ngờ gì, ả kích động hưng phấn.
nghĩ đến trai sắp lên đoạn đầu đài, ả đau lòng, ả thấy với trai, hôm đó vì quá sợ lộ mà mặt cứu cháu trai, thể giữ đứa con trai duy nhất của trai - dòng dõi nhà họ Thường.
Tâm trạng ảnh hưởng, ả thu dọn đồ đạc xong, rời mà quên tránh mặt khác, Vạn Duyệt thức dậy lấy nước uống bắt gặp.
Vạn Duyệt thấy ả xách một cái vali lớn, hiểu ả sắp rời , mừng rỡ thôi, kéo ả một thôi một hồi, đó liền hỏi về chuyện sang tên căn nhà.
Tâm trạng Thường Lâm vốn tồi tệ đến cực điểm, đến hai chữ "căn nhà" liền bùng nổ, giơ tay tát thẳng mặt Vạn Duyệt: "Con điếm tham lam vô độ , đồ rác rưởi, mày còn nhà ? Mày nghĩ tao sẽ đem tiền của trai tao vất vả kiếm cho mày bao trai, sống sung sướng hả?"
"Mày mơ ! Nhà của tao, tao ném cũng cho mày! Không những cho mày, tao còn mày đường mà ngủ!"
"Nói thật cho mày , căn nhà tao nhờ chồng tao liên hệ bán , còn cả đống trang sức châu báu của mày nữa, mấy ngày nay tao đổi hết thành đồ giả !"
Nói đến đây, Thường Lâm nở một nụ nham hiểm: "Muốn dùng tiền của trai tao để bao trai , đợi kiếp !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-747.html.]
Một cái tát của Thường Lâm khiến Vạn Duyệt choáng váng, ả bán nhà, đổi hết trang sức của cô thành đồ giả, đầu óc cô như nổ tung, mắt trợn trừng lên túm lấy Thường Lâm chất vấn: "Cô gì? Cô bán nhà ? Còn đổi hết trang sức của thành đồ giả?"
Cả đời Vạn Duyệt, đến giờ phút thứ cô coi trọng nhất chính là tiền. Cô theo Thường Hùng chịu bao nhiêu khổ sở cũng là vì tiền. Giờ đây bảo mất hết, Vạn Duyệt thể nào chấp nhận , cô căm hận Thường Lâm.
Thường Lâm chẳng thèm để ý đến ánh mắt của Vạn Duyệt, ả lạnh, thừa nhận: " , bán , đổi hết thành đồ giả , nào, mày định báo cảnh sát bắt tao ?"
Thường Lâm giơ tay bóp lấy cằm Vạn Duyệt, "Mày dám ? Trương Hòa Bích vẫn còn ở trong tù phán quyết, mày đó bầu bạn với ả ?"
"Mấy tháng nay mày lén lút giúp Trương Hòa Bích huấn luyện một đám , đồn cảnh sát đến điều tra, mày chối bay chối biến, nhưng tao bằng chứng đây . Tao những bằng chứng mày Trương Hòa Bích đang gì, mà còn nhiều ảnh của mày nữa, mày xem ? Đồ điếm ngàn cưỡi, vạn ngủ ."
Nói xong, Thường Lâm hất Vạn Duyệt bỏ . khi đến cửa, tay đặt lên nắm đ.ấ.m cửa định mở thì cơ thể ả đột nhiên khựng . Chỉ thấy tiếng d.a.o đ.â.m xuyên qua vải vóc, da thịt, dùng sức rút , là Vạn Duyệt cầm con d.a.o gọt hoa quả bằng thép gỉ bàn , lao đến đ.â.m lưng ả.
Ả đầu , con d.a.o trong tay Vạn Duyệt rút khỏi lưng ả, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe vấy đầy lên mặt và quần áo Vạn Duyệt.
"Ai là điếm? Năm xưa khi nhà họ Vạn tao sa sút, loại như Thường Lâm mày đến xách dép cho tao còn xứng!"
"Chết ! Chết cho tao!"
Vạn Duyệt nghiến răng nguyền rủa, vung con d.a.o trong tay đ.â.m liên tiếp Thường Lâm, m.á.u nóng hổi b.ắ.n tung tóe khắp cô , m.á.u chảy lênh láng sàn nhà.
Vạn Duyệt g.i.ế.c trong cơn cuồng nộ, chẳng mấy chốc m.á.u b.ắ.n mặt cô nguội lạnh, thấy xác Thường Lâm m.á.u me be bét sàn và vũng m.á.u loang lổ, cô bắt đầu run rẩy vì sợ hãi.