THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:36:49
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa bao giờ trong đời, Lê Tinh hành động nhanh nhẹn như .

Đẩy , đáp lời, đóng cửa, lau vội đôi môi ướt át của . cảm giác nóng rát vẫn còn nguyên. Không kịp để ý, cô lúng túng chỉnh cổ áo, vuốt vuốt mái tóc xem rối , cố gắng điều chỉnh thở, xoay thật nhanh.

vẻ như vẫn muộn. Thẩm Phương Quỳnh sẵn hành lang.

"Mẹ..."

Lê Tinh chắc liệu thấy gì , nhưng cô vẫn cứng đờ gọi một tiếng.

Thẩm Phương Quỳnh phức tạp con gái . Trước khi Lê Tinh về, bà ngoài hai . Tối nay Quý Lâm ghé nhà khiến bà và Lê Vạn Sơn cãi một trận.

Lê Vạn Sơn trưa và tối đều uống quá chén tại tiệc đính hôn của Lê Linh. Tuy ông sai nhưng chịu nhận, còn nổi giận đuổi hết các con dâu và con trai về phòng.

Người trong nhà sợ ông , nhưng bà thì . Bà kéo ghế mặt ông cãi tay đôi một trận. Làm ở hội phụ nữ mấy chục năm, bà từng ngán ai. Cuối cùng, ông chồng già bực quá,l lăn sofa ngủ ngáy o o.

Thấy ông ngủ , bà cũng chẳng thèm để ý, ngoài sân xem con gái về . Nhìn thấy xe của Lục Huấn đậu gần đó, bà từ xa thấy đưa Lê Tinh về.

Bà nghĩ, hai đứa trẻ lời tạm biệt một chút là nhà ngay thôi. bà chờ mãi, qua năm phút, thấy ông chồng già trong nhà thức dậy, bèn kéo rèm ngoài.

... bà thấy cảnh tượng .

Con gái ngoan ngoãn từ bé đến lớn của bà đang quấn quýt bên một đàn ông, hôn ánh đèn mờ. Hình ảnh con gái một tay chống cửa, một tay vòng lấy mà hôn, bà thậm chí còn phân biệt là ai chủ động .

Lát thấy ông chồng nhà , bà thật sự lo lắng cảnh tượng lọt mắt sẽ khiến ông tức đến ngất xỉu, nên mới lên tiếng gọi con gái, nhắc nhở con bé mau nhà. Ai ngờ con bé ngốc nghếch đẩy , còn đóng sầm cửa ngay mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-84.html.]

Gây tiếng động lớn như , bây giờ bà hỏi thì sợ con bé hổ , hỏi thì sợ con bé to gan, bây giờ dám hôn cửa nhà, thì...

"Muộn thế , Lục Huấn đưa con về đến cửa ? Cậu về chứ?"

Thẩm Phương Quỳnh con gái đang cúi gằm mặt, vẻ mặt lo lắng đáng thương, bà thở dài, giả vờ như chuyện gì phía cổng sắt mà hỏi.

Thấy vẻ như phát hiện gì, Lê Tinh thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy chột .

Về chứ? Chắc là .

"Vâng, về ạ... Anh đưa con đến cửa về luôn." Lê Tinh chột , cố kìm nén đầu cổng, gượng gạo đáp.

"Vậy ." Thẩm Phương Quỳnh chỉ một tiếng, bà cũng chẳng hỏi con gái ở bờ sông thế nào nữa. Đến cửa nhà còn hôn , huống hồ bờ sông nhiều cây cối hơn, cần nghĩ bà cũng xảy chuyện gì. Trong sân tối om, bà rõ đôi môi của con gái thế nào, nhưng cũng thể tưởng tượng .

Thẩm Phương Quỳnh cổ hủ, năm xưa bà đến với Lê Vạn Sơn cũng là do bà chủ động. Bà cho rằng con gái nên hôn , chỉ là bà xem xét kỹ Lục Huấn hơn. Cậu là nhất thời kiềm chế cảm xúc nên mới để ý đến cảnh, coi trọng con gái bà, cho rằng thể tùy tiện đùa giỡn?

đó, một việc khác quan trọng hơn.

Trong lòng Thẩm Phương Quỳnh suy nghĩ miên man, nhưng ngoài mặt vẫn để lộ, vẫn dịu dàng với con gái: "Vào nhà thôi, bố con chuyện với con."

Mỗi thấy chuyện là Lê Tinh thấy sởn gai ốc. Cô nghĩ hôm nay cũng chỉ về muộn thôi, gọi điện báo , đến mức mở cuộc họp chứ? Hay là, lúc nãy thấy ?

"Chuyện gì ? Sao bố vẫn ngủ ạ? Hôm nay chị Linh đính hôn, bố uống nhiều rượu ?" Lê Tinh nhịn hỏi.

Thẩm Phương Quỳnh dừng một chút: "Ừm, uống nhiều, giờ tỉnh rượu ."

"Ồ."

Loading...