Nhớ đến cảnh tượng thấy Lục Huấn điện thoại xe, Thuận Tử dừng , như phát hiện điều gì, liếc Lục Huấn: "Là bản thấy mùi khó ngửi, là sợ hun đấy?"
Sắc mặt Lục Huấn đổi, bưng cốc nước lên uống một ngụm, nhướng mày: "Chẳng như ?"
Giống cái rắm.
Thuận Tử thầm mắng một câu, ngoài miệng lầm bầm: "Anh Tiến với , ai mà chẳng là bậc tiền bối của trong chuyện , sợ mùi hun bạn gái thì cứ thẳng , Thuận đây chẳng lẽ ủng hộ , cứ vòng vo tam quốc đoán già đoán non bệnh , rảnh quá hả?"
Lục Huấn mặc kệ Thuận Tử lải nhải, khẽ: " thấy rảnh đấy."
"Hầy, cái ..."
Thuận Tử còn định gì đó, nhưng lúc Lục Huấn nghiêm mặt : "Anh Tiến, lúc ông chủ Thường tìm , cụ thể là thế nào?"
Chuyến Vũ Tiến miền Bắc, chủ yếu là vì khi ăn thủy sản ở Thượng Hải, họ vô tình nhận một đơn hàng thép phế liệu từ bên đó.
Mấy năm nay Ninh Thành, chính xác là cả tỉnh Z đều đang trong tình trạng thiếu thép. Để bù đắp sự thiếu hụt , ngành thép phế liệu dần dần thị trường hóa, ngày càng nhiều đổ xô .
Lục Huấn và Vũ Tiến tiếp xúc với thép phế liệu là nhờ ông chủ Thái. Ông chủ Thái là phóng khoáng hào hiệp, trọng nghĩa khí, quen rộng. Mấy năm , vợ ông lo lắng ông ăn thua lỗ, phá sản nhà hàng, nên giao nhà hàng cho khác quản lý, dẫn ông ngoài kinh doanh điện máy. Nhà vợ ông chủ Thái nhiều lái buôn, chuyên buôn bán ở phía Bắc.
Người một nhà giúp đỡ là chuyện bình thường. Ông chủ Thái theo cũng kiếm một khoản kha khá, nhưng tình hình phía Bắc hai năm nay loạn, cửa khẩu càng loạn hơn. Đầu năm ngoái, ông chủ Thái và mấy em bên nhà vợ cướp cửa khẩu, mấy toa tàu chở hàng cuốn sạch, cuối cùng may mắn giữ mạng.
Ông chủ Thái vì chuyện mà tổn thất nặng nề, việc kinh doanh điện máy gần như duy trì nổi.
Để gầy dựng sự nghiệp, ông chủ Thái tìm đến Vạn Gia Bảo, đang ăn phát đạt trong lĩnh vực thép phế liệu, mệnh danh là "Vạn gia thép", nhờ ông giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-98.html.]
Vạn Gia Bảo dựa quan hệ gia đình, nguồn lực trong tay dồi dào, rõ chỗ nào thép phế liệu, cũng bán cho ai. Chỉ điều, Vạn Gia Bảo thích vất vả chạy ngược chạy xuôi.
Ông chủ Thái là bạn từ thuở nhỏ của ông , tính tình ông chủ Thái thế nào ông rõ như lòng bàn tay, đáng tin cậy. Có ông chủ Thái tham gia thì ông thể nghỉ ngơi một chút, nên chẳng do dự gì mà đồng ý hợp tác.
ông chủ Thái đó xa dọa sợ quá, dù kiếm tiền nhưng cũng dám một . Lúc , ông nghĩ đến Lục Huấn và Vũ Tiến, những trong tay cả đội xe lính giải ngũ.
Những vụ giao dịch lớn xa, ông sẽ tìm Lục Huấn và Vũ Tiến cùng, đó trích một phần lợi nhuận cho hai . Lục Huấn và Vũ Tiến coi như là nếm mùi vị ngọt ngào của ngành thép phế liệu từ ông chủ Thái.
Chỉ là lợi nhuận cao thì rủi ro cũng lớn.
Ở Ninh Thành, Vạn Gia Bảo, Thường Hùng của nhà họ Thường khởi nghiệp từ những năm 70 và Kim Bưu - ông chủ vũ trường Nhạc Thiên Địa, ba nắm chắc hoạt động kinh doanh thép phế liệu ở Ninh Thành.
Người ngoài chen chân , dẫn dắt thì đừng hòng húp chút canh thừa.
Lục Huấn và Vũ Tiến ngay khi nhận đơn hàng ý thức đây là một cơ hội. Nếu thương vụ thành công, coi như họ móc nối với công ty thương mại Thượng Hải, thể bỏ qua Ninh Thành, bỏ qua Vạn Gia Bảo, độc chiếm miếng thịt béo bở .
Nếu thể nuốt trọn miếng thịt , Lục Huấn sẽ vốn để mở rộng quy mô, công nghiệp hóa tất cả các dự án trong tay. Vấn đề duy nhất là động đến các mối quan hệ của Vạn Gia Bảo, cần tự tìm kiếm nguồn thép phế liệu.
Lục Huấn và Vũ Tiến lăn lộn bên ngoài hai ba năm, lên cửa khẩu nhiều , tất nhiên họ tìm nguồn hàng ở .
lúc ông chủ Thái nhờ Vũ Tiến hộ tống một lô hàng qua cửa khẩu, Lục Huấn bèn đề nghị Vũ Tiến nhân tiện thử vận may, tìm hàng thì thử , tìm thì đưa đơn hàng cho ông chủ Thái , cũng coi như nợ ân tình.
ông trời họ phát tài , khi xuống cửa khẩu, Vũ Tiến gặp một nhóm đang đấu súng, cứu một ông lão. Ông lão là giám đốc một nhà máy thép sắp đóng cửa, trong tay một lượng lớn thép phế liệu tồn đọng gần mười năm nay của nhà máy, vượt xa lượng trong đơn hàng mà họ nhận .
Ông lão đồng ý bán thép phế liệu cho họ, và sẽ tiếp tục cung cấp nguồn hàng định, chỉ cần họ giúp ông lão vượt qua khó khăn, mua hết thép phế liệu .